Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm

Chương 74: Bách Hoa Cốc? Hậu cung?

Thiên Tà há miệng hôn nàng, bàn tay không nhanh không chậm xoa bóp bộ ngực của nàng. Dưới thân lại tiếp tục phát động tiến công.

Trương Hinh Dư chỉ cảm thấy bản thân dục hỏa quá mạnh, muốn ngừng mà không ngừng được. Nàng hai mắt khép hờ, mặt mũi tràn đầy ửng hồng, hai tay ôm lấy cổ hắn, đầu lưỡi cũng quấn lấy lưỡi hắn. Hai chân nàng kẹp lấy eo của hắn, cặp mông trắng không ngừng lắc lư phối hợp với hắn.

Theo Cự Long ra vào, âm đ*o của nàng d*m thủy cùng huyết hồng trinh tiết còn sót lại cũng toàn bộ chảy xuống giường, tạo ra một cảnh tượng thê mỹ, dâm dục.

Cứ như vậy một lúc, Thiên Tà để cho nàng ngồi trên ngực mình, trở thành nữ trên nam dưới tư thế.

Trương Hinh Dư khuôn mặt càng thêm hồng hồng, nhưng phía dưới truyền tới cảm giác ngứa ngáy, khó chịu. Loại tư thế này khiến Cự Long càng thêm vào sâu bên trong, nàng chỉ cảm thấy một cây gậy sắt to lớn, nóng bỏng đang dựng đứng ở sâu bên trong âm đ*o, cảm giác ngứa ngáy khó chịu khiến nàng không tự chủ được mà chậm rãi vặn vẹo eo thon.

Thời gian dần dần trôi qua, Trương Hinh Dư cũng bắt đầu tăng tốc độ lắc lư mông mình, miệng còn không ngừng dâm đãng rên rỉ. Trong đầu chỉ còn lại duy nhất là dục vọng, không còn nghĩ được bất cứ thứ gì khác.

Hai tay nàng đặt trên ngực hắn, cơ thể liên tục phập phồng lên xuống, mái tóc đen bay tán loạn trong không trung, trên ngực cặp vú không ngừng cao thấp bật lên.

Thiên Tà nhìn xem đều nhanh hoa mắt, hắn đưa tay ra cầm lấy hai vú mạnh mẽ xoa bóp. Điều này như kích thích Trương Hinh Dư càng thêm điên cuồng.

Thiên Tà ngồi dậy, há miệng ngậm lấy một bên núm vú vào miệng liếm mút, sau đó đè nàng xuống giường, phía dưới Cự Long điên cuồng đâm thọc, thảo phạt.

Trương Hinh Dư toàn thân đều bị hắn kích thích, làm cho nàng càng thêm lớn tiếng dâm kêu, bị Thiên Tà làm cho dục tiên dục tử, cái gì cũng không biết.

Đột nhiên Trương Hinh Dư toàn thân chấn động, nàng liều mạng mà ôm chặt lấy cổ hắn, hai chân quắp chặt lấy eo hắn. Thân thể run rẩy dữ dội, âm đ*o kẹp chặt lấy Cự Long của hắn,như muốn nghiền nát nó, sâu bên trong âm đ*o một dòng d*m thủy nóng bỏng trào ra, tưới lên trên Cự Long.

Thiên Tà gầm lên một tiếng, phía dưới Cự Long càng thêm điên cuồng đâm thọc vài chục cái, sau đó Cự Long run lên, một dòng tinh dịch nóng hổi phun thẳng vào sâu bên trong âm đ*o của nàng.

Thiên Tà ôm lấy nàng, vuốt ve một chút thì nàng cũng từ bên trong cao trào hồi phục lại. Trương Hinh Dư nằm im cho hắn vuốt ve, một lúc sau thì nàng đẩy hắn ra, ngồi dậy, nói :

- Thiên Tà... Ta muốn đi về rồi. Nếu không sẽ bị người khác phát ra.

Nàng cũng không đợi hắn trả lời, mà là bò xuống giường, tìm quần áo mặc vào. Hạ thân truyền tới cảm giác đau đớn khiến nàng kêu nhẹ một tiếng, sau đó lông mày hơi nhíu lại.

Thiên Tà nào muốn cho nàng đi, hắn bật dậy, ôm lấy nàng từ phía sau rồi ép xuống mặt bàn, miệng ghé sát vào tai nàng, nói:

- Hắc.... Hắc... Tiểu mỹ nhân, muốn đi sao, nàng chưa đi được đâu.

Thiên Tà khom lưng xuống, nhìn vào mảnh đất màu mỡ đã hơi sưng đỏ kia, thấy từng giọt dâm thúy và tinh dịch còn đang chậm rãi chảy ra, hắn một tay giữ lấy eo thon của nàng, tay kia cầm lấy Cự Long chậm rãi ma sát xung quanh âm đ*o một chút, sau đó chậm rãi cắm vào.

- A.... Thiên Tà.... Ân.... Ngươi xấu.... Không cho người ta.... Về.... A.... Nhẹ một chút.... Ân....

Trương Hinh Dư nhẹ giọng kêu lên. Nàng lúc này đã hai tay chống bàn, bờ mông cao cao nâng lên.

Thiên Tà cũng không để ý đến nàng, phía dưới Cự Long bắt đầu mãnh liệt ra vào. Cả người đè lên trên người nàng, bàn tay cầm lấy bộ ngực của nàng xoa bóp, hai ngón tay kẹp lấy núm vú của nàng vân vê.

- Ân... Thiên Tà.... Ân.... Đừng như vậy... Người ta.... Sẽ... Sẽ không chịu nổi.... Ân....

Thiên Tà càng lúc càng tăng cao tốc độ của Cự Long, mà Trương Hinh Dư âm đ*o cũng càng thêm kẹp chặt lấy hắn. Không lâu sau, nàng nắm chặt lấy hai tay hắn, rên rỉ nói:

- Thiên Tà.... A.... Không được.... Ta muốn tới.... Ân.... A.....

Thiên Tà cũng điên cuồng lên, không lâu sau thì hắn gầm lên một tiếng, Cự Long cắm vào sâu bên trong âm đ*o của nàng rồi tinh dịch ầm ầm phun ra. Hai người ôm nhau một chút, sau đó Thiên Tà rút ra Cự Long đã mềm nhũn của mình, một dòng d*m thủy cùng tinh dịch từ bên trong âm đ*o của Trương Hinh Dư tràn ra, tạo thành một vũng nước trên mặt đất.

Trương Hinh Dư ôm hôn hắn một cái, sau đó mặc lại quần áo, nói:

- Thiên Tà. Ta đi về trước, ngày mai tới thăm ngươi.

- Đúng rồi, Bách Hoa Cốc rất nhiều nữ đệ tử xinh đẹp nha. Nếu ngươi muốn... Có thể tìm các nàng.... Ta sẽ không phản đối....

Thiên Tà kinh dị nhìn nàng, sau đó vỗ mạnh vào mông nàng một cái, nói:

- Ý gì vậy? Không lẽ muốn ta biến Bách Hoa Cốc thành hậu cung của mình?

Trương Hinh Dư bị hắn bất ngờ vỗ mông, khiến nàng không khỏi nhẹ giọng rên rỉ một tiếng, sau đó kiều mị nhìn hắn, nói:

- Đừng nghĩ ta không biết ngươi đã từng tuyên bố Băng Nguyệt cung là Hậu cung của mình. Nếu như ngươi đã có bản lĩnh thu Băng Nguyệt cung, vậy sao không thu luôn Bách Hoa Cốc nha. Hừ, cho dù ta không nói ngươi cũng sẽ thu hết Bách Hoa Cốc có đúng không?

Thiên Tà gật gật đầu, nàng đã nói như vậy, hắn cũng không muốn che giấu làm gì. Trương Hinh Dư thấy hắn như vậy, nàng h. một tiếng, nói:

- Nam nhân đúng là không phải thứ gì tốt, hái hoa còn muốn hái cả bụi.

Thiên Tà nghi hoặc nhìn nàng, hắn không nghĩ tới cô nàng này thay đổi nhanh như vậy, vừa rồi còn...

Trương Hinh Dư ôm lấy hắn, dâng lên nụ hôn. Hai người quấn nhau ôm hôn một chút, sau đó mới tách ra. Lúc quay đầu bước đi, Trương Hinh Dư nói vọng lại một câu:

- Mặc dù ta không phản đối ngươi xuống tay với các nàng, nhưng ngươi không được phép cưỡng hiếp các nàng, nếu không ta liều mạng với ngươi.

Thiên Tà cười cười nhìn bước chân khập khiễng của nàng, hắn bật cười một tiếng. Người như hắn mà cần dùng loại thủ đoạn đó sao?

Quay đầu nhìn bãi chiến trường một chút, rồi bắt tay vào dọn dẹp. Nếu không phải vì Trương Hinh Dư là lần đầu, làm sao hắn lại dễ dàng thả nàng đi như vậy. Vừa rồi nhìn thấy âm đ*o của nàng đã sưng đỏ như cái bánh bao nên hắn mới nhanh chóng xuất tinh cho nàng, nếu không hắn ít nhất phải thảo phạt nàng đến nửa đêm.

Bên trong phòng của Trương Hinh Dư, lúc này nàng đang ngồi đối diện với Hoa Thiên Tuyết, nàng nhìn Hoa Thiên Tuyết, nói:

- Sư phụ, người nghĩ Thiên Tà đáng giá lôi kéo như vậy sao?

Hoa Thiên Tuyết thở dài nhìn nàng, nói:

- Hinh Dư, ta biết bắt con trao thân cho Thiên Tà khiến con không thoải mái. Nhưng Hinh Dư ah, Bách Hoa Cốc chúng ta bây giờ đang ở vào tình cảnh không tốt, chúng ta không thể không lôi kéo một đồng minh đáng tin cậy. Mà Băng Nguyệt cung là gần nhất với chúng ta, về thực lực thì không cần phải nói, bọn họ đánh bại Thần Ma điện cũng đã chứng minh được thực lực của họ.

Hoa Thiên Tuyết nhìn Trương Hinh Dư một chút, rồi tiếp tục nói:

- Bách Hoa Cốc chúng ta hiện nay ngoại trừ những người đã sớm nổi danh chúng ta ra, đệ tử giỏi gần như không có. Nếu như lần này chúng ta vượt qua được thì cũng có một ngày những người già cả chúng ta ra đi, Bách Hoa Cốc sẽ từ từ xuống dốc, thậm trí còn biến mất. Mà Thiên Tà người này không tồi, đan dược Thiên cấp cùng nguyên liệu luyện dược cũng có thể tùy ý lấy ra được, hơn nữa ta cũng không nhìn thấu tu vi của hắn, hắn lại là trưởng lão của Băng Nguyệt cung, theo như tình báo thì trong Băng Nguyệt cung tiếng nói của hắn vô cùng có giá trị, hầu như mọi người đều nghe theo hắn. Con thử nghĩ một người như vậy có đáng giá để chúng ta lôi kéo không.

- Chỉ cần buộc hắn vào cùng con thuyền với Bách Hoa Cốc chúng ta, như vậy mọi vấn đề của Bách Hoa Cốc cũng sẽ được giải quyết. Ta làm như vậy toàn bộ là vì Bách Hoa Cốc, dù con có ghét ta, hận ta, ta cũng không có gì để oán trách con.

Hoa Thiên Tuyết biểu hiện ra tầm nhìn xa trông rộng của mình. Mặc dù đến tu vi như các nàng tuổi thọ rất cao, nhưng không có nghĩa là sẽ không phải chết, đến khi bọn họ thọ nguyên hết, đám đệ tử trẻ tuổi không có người nào kiệt xuất, như vậy sẽ là bi kịch với Bách Hoa Cốc.

- Sư phụ, Hinh Dư nào dám oán trách người, chỉ do đệ tử vô dụng, quản lý Bách Hoa Cốc nhiều năm như vậy cũng không dạy dỗ được đệ tử nào giỏi.

Trương Hinh Dư vội vàng nói. Nàng cũng không cảm thấy mình thất thân cho Thiên Tà là mình chịu uỷ khuất. Mà còn là một chút vui mừng, từ lần đầu gặp mặt nàng cũng có một cảm giác là lạ với hắn. Mặc dù hắn hoa tâm, nhưng nàng cũng không ghét điều này, đàn ông hoa tâm thì thường đi đôi với bản lĩnh, thực lực. Ở đại lục này đàn ông ba thê tứ thiếp cũng không phải chuyện xa lạ gì. Nàng vừa rồi còn nói hắn đi thu toàn bộ đệ tử trong Bách Hoa Cốc, điều này cũng không phải trêu chọc hắn, mà là lời nói thật. Bởi nàng biết một mình nàng không có khả năng níu giữ hắn, khiến hắn lưu luyến nơi này. Như vậy chỉ có một cách là buộc Bách Hoa Cốc lại với hắn, khiến cho hắn không thể buông bỏ Bách Hoa Cốc. Đồng thời nàng cũng tin tưởng đệ tử Bách Hoa Cốc đi theo hắn tuyệt đối sẽ bước lên một tầm cao mới.

Hoa Thiên Tuyết tất nhiên không biết ý nghĩ của Trương Hinh Dư, nàng cũng không biết là không lâu sau nàng cũng bị người đồ đệ này bán nàng cho Thiên Tà. Xoa đầu Trương Hinh Dư, Hoa Thiên Tuyết nói:

- Hinh Dư a.