Tình Yêu Xuyên Không

Chương 20: Tâm tư

Thấm thoát, thời gian trôi qua càng nhanh chóng, thoáng cái, đã tới vòng hai của cuộc thi tuyển chọn phò mà. Tuy các thí sinh không đông nhưng cũng đủ khiến cô phải đau đầu chóng mặt. Điều mà khiến cô ngạc nhiên nhất, đó chính là Kỳ Mạc, anh cũng tham gia vào cuộc thi này, lúc ngày cuối cùng của vòn một kết thúc, anh chính là người cuối cùng đăng ký dự thi tuyển chọn phò mã. Khi nghe tin cô cũng đã rất xửng sốt. Cô không hiểu tại sao anh lại tham gia cuộc thì này. Một dấu hỏi chấm loé lên trên đầu cô.

- Tất cả các thí sinh chuẩn bị vào chỗ, ba nén hương ba canh giờ ai tìm được Cửu Hoàng Tử trước tiên thì người đó sẽ được vào vòng trong, rõ hơn là, ai tìm được Cửu Hoàng Tử thì sẽ không cần tìm nữa, còn thời gian mà số lượng thí sinh tìm chưa được Cửu Hoàng Tử thì tiếp tục tìm - một tên thái giám nói

- Thái giám này ai tuyển vào thế - mắt cô giật giật vài cái nói

- Ta cũng không biết - Tứ Ca cười cười rồi lại trở về trạng thái pho tượng của mình

- Ba, hai, một, bắt đầu - tên thái giám đó nói

Sau tiếng hô của thái giám, ào át các thí sinh xô nhau ra tìm Cửu Hoàng Tử khắp cả hoàng cung. Hoàng cung to lớn như vậy, sợ rằng ba nén hương hết vẫn chưa đi được nửa vòng hoàng cung ấy chứ nói gì tới tìm. Cô khẽ đưa mắt nhìn vào hắn đang đứng cạnh Kỳ Mạc, một nỗi niềm hy vọng rằng hắn vượt qua vòn này để tiến vào vòng trong của cô nảy sinh, cô không biết tại sao mình lại nghĩ vậy nữa, có lẽ hôm nào nên đi tìm Bát Ca cùng Tứ Ca hỏi thắm về lối suy nghĩ này.

Ở bên kia, hắn bắt gặp được ánh mắt cô nhìn về phía này, lòng hắn nổi lên một trận vui vẻ, hắn dun ánh mắt ôn như nhất nhìn lại về phía của cô, thấy đệ đệ của mình vẫy tay lên với cô, hắn mới hiểu ra rằng hoá ra người cô nhìn không phải là hắn, hoá ra là hắn tưởng bở, hoá ra chỉ có hắn là ôm mộng được cùng cô chung sống. Cho tới tận thời điểm này, hắn mới hiểu ra rằng, hắn có tình cảm với cô, tuy không sâu đậm như hắn yêu Tử Y, nhưng hắn rõ ràng bản thân mình hơn ai hết, đó là hắn cũng có tình cảm dành cho cô.

Cuộc thi bắt đầu, hắn bắt đầu đi tìm Cửu Hoàng Tử, hắn rất rõ nơi nào Cửu Hoàng Tử sẽ đến, tránh xa đệ đệ của mình, hắn đi tới Càn Thanh Cung, người ta thường nói không vào hang cọp thì sẽ không bắt được cọp. Từ trước tới nay, tất cả các lễ hội tổ chức thì mọi thí sinh không bao giờ tới Càn Thanh Cung bởi lẽ không muốn bị mất đầu. Chính vì thế, cho nên nếu để tìm chỗ ẩn náu Càn Thanh Cung chính là sự lựa chọn tốt nhất

- Bệ hạ, Thái Tử Bắc Hán muốn tìm Cửu Hoàng Tử ở Càn Thanh Cung ạ - thái giám chuyên hậu hạ Hoàng Thượng vào bẩm bảo

- Vậy sao, trẫm biết rồi, bảo với hắn là tại sao lại tới đây tìm - Hoàng Thượng nở một nụ cười đầy thích thú nói

- Vâng - Thái giám đó liền chạy nhanh ra ngoài nói chuyện với hắn

- Thưa bệ hạ, Thái Tử Bắc Hán nói rằng nếu là nơi nguy hiểm nhất lại chính là nơi an toàn nhất - thái giám bẩm báo lại với Hoàng Thượng

- Hahahaha, Cửu Nhi, con mau chui ra đây đi, ra ngoài cho người ta bắt mau - Hoàng Thượng gọi Cửu Ca từ dưới ngai vàng chui ra

Cửu ca từ dưới ngai vàng lên, vẻ mặt bất mãn rồi lững thững đi ra ngoài. Hắn đứng ở bên ngoài nhìn thấy bóng hình cần tìm liền mỉm cười nhẹ. Cửu Ca thấy thế cũng cười lại đáp ý, nói chuyện vài ba câu, rồi hắn liền cào từ để chở về nghỉ ngơi. Cửu Ca cũng vì thế mà tìm nơi khác để trốn. Nghĩ tới đây liền nghĩ sẽ tới chỗ ở của muội muội mình, nếu chui xuống gầm giường chắc hẳn chả có người nào tìm được. Trong bụng liền cười thầm phi thân lên mái nhà chạy về phía phủ của Thập Công Chúa

- Báo, Thái Tử Bắc Hán là người đầu tiên tìm ra được Cửu Hoàng Tử - một tên thị vệ hớt hải chạy tới

Cô khi nghe thấy vậy trong lòng mừng thầm nhưng ngoài vẻ mặt liền tỏ ra thật vọng não nề. Vẻ mặt đó của cô liền như vậy bị người nào đó bắt gặp được. Hắn đứng một bên thấy cô thật vọng như vậy tâm liền đau đớn một hồi.

Đúng, cô tựa như là một chú chim bay cao trên bầu trời, lại tự nhiên bị áp đặt nhốt lại liền cảm thấy uỷ khuất mấy phần, nay người cô không có tình cảm liền dành được vị trí đầu tiên tức được bậc trưởng bối chú ý tất nhiên phần thắng sẽ nắm chắc hơn. Cảm giác lúc này của cô hắn tuy không thấu mười phân nhưng tới bảy tám phần hắn hiểu. Lại nói, cô ở Vương Sở cao cao tại thượng, có thể tuỳ ý phát ngôn, tuỳ ý bênh vực phái yếu, lại có thể tuỳ ý gở bỏ đi những cái bất công ở xã hội. Nhưng nếu cô gả cho hắn thì sao? Cô chả thể làm theo ý mình muốn, chả thể dâng tấu như một quan lại hay một hoàng tử như ở Vương Sở với Hoàng Đế Bắc Hán được.

Xưa nay, hắn do một tay Phụ Hoàn nuôi nấng hắn đương nhiên hiểu tính khí Phụ Hoàng. Phụ Hoàng sẽ không vì một Công Chúa có thiên phú như cô mà lay chuyển cách nghĩ, sẽ không vì cái tính bướng bỉnh quật cường của cô làm lay chuyển. Càng không thể nể mặt Hoàng Đế Vương Sở mà chiều ý cô được.

- Báo, Thập Ngũ Hoàng Tử tìm được Cửu Hoàng Tử - tiếng nói của thị vệ làm hắn bừng tỉnh trong suy nghĩ, hắn ngước mắt lên nhìn cô, quả nhiên cô dành cho tin này là một nụ cười tươi rất rạng rỡ.

Nhắm nghiền mặt lại, hắn xoay người rời đi liền không kịp nhìn thấy một ánh mắt ngọt ngào đang dính ở trên người hắn...