Toái Phong Thiên

Chương 16: Diễn kịch (thượng)

Đêm đã khuya, tiết trời lập thu có phần lạnh. Lục Vũ Hạo nửa đêm tỉnh lại, trong lòng có chút dự cảm khác thường. Mệt mỏi ngồi dậy, đã thấy mông lung bên trong Lãnh Phong Lam cư nhiên còn đang xem tấu chương, trong tay bút còn chưa buông, trán nhíu lại, tựa hồ có rất nhiều vấn đề phiền toái.

Lục Vũ Hạo không có biểu hiện gì, bất giác lại nhớ tới chính mình để thi vào trường Cao Đẳng cũng phải khêu đèn chiến đấu cả đêm.

Trong đáy lòng có chút đồng cảm, hay là đồng bệnh tương liên.

Hắn ôm chăn cuốn lấy mình, mặc cho lưu hải ngăn trở ánh mắt. Hắn mộng thấy hồi ức rất lâu trước kia, hắn những tưởng chính mình đã đem tất cả hồi ức ấy đóng băng, nhưng không biết vì cái gì, khi nghe Lãnh Phong Lam kể chuyện cũ, chính mình cư nhiên lại thoáng thương tâm……

Hắn chỉ có sáu tuổi, cũng là đêm cuối thu, hắn lần đầu tiên sử dụng khả năng đặc biệt đem nước biến thành khối bay lơ lửng trên không, nhưng chính là mẫu thân lại phát ra tiếng thét thê lương, âm thanh rất chói tai, lúc đó còn nhỏ nên hắn cũng không hiểu vì sao. Chỉ thấy mẫu thân hoảng sợ trừng mắt với hắn, thét lên” Quái vật! Cút ra khỏi người hài tử của ta!”

Hắn nhớ rõ quả bóng nước kia bị mất khống chế mà rơi xuống người hắn, làm hắn bị ướt, rất lạnh…..

Rồi sau đó, hắn có thể khống chế được năng lực để gấp chăn, cũng có thể đem thứ rơi trên mặt đất nhặt lên, nhưng mẫu thân tựa hồ bắt đầu *** thần thất thường. Không, mẫu thân từ khi phụ thân qua đời đã bất thường……

Rất lạnh……

Vì cái gì rõ ràng đã cuốn tầng tầng lớp lớp chăn, thân thể hắn vẫn lạnh, từ trong tâm đến lòng bàn chân……

” Tỉnh?” Lãnh Phong Lam lạnh lùng hỏi,” Nằm mơ?”

Lục Vũ Hạo có trong nháy mắt đờ đẫn, không biết nên nói cái gì, hắn kín đáo nói nhỏ,” Ân, nhớ tới chuyện trước kia.”

“…… Chuyện ngươi lúc si ngốc?” Lãnh Phong Lam cẩn thận hỏi, hai chữ si ngốc tử tựa hồ rất nhẹ.

” A.” Lục Vũ Hạo lại cười, có chút tự giễu,” Đích xác rất ngốc.”

” Còn khốn khổ sao?” Hắn buông bút trong tay, chậm rãi xoay người,” Muốn hỏi ngươi mấy vấn đề, bởi vì hiện tại không có ai phụ cận.”

Lục Vũ Hạo gật gật đầu, khoác y phục lên hướng Lãnh Phong Lam đi đến, gần sát cái bàn ánh nến cực kỳ rõ ràng, hắn thấy Lãnh Phong Lam trên mặt đích uể oải,” Phát sinh cái gì?”

” Ngươi nói đích xác có đạo lý, nếu hoài nghi thần tử thì tấu chương không cần phê, nhưng là…… Ngươi xem, phía nam hải tặc hung hăng ngang ngược phải lập tức giải quyết, còn có Địa Hỏa quốc cướp đoạt Tuyết quốc phía Đông bắc, Tuyết quốc cất giữ một lượng lớn than đá, nếu bị Địa Hỏa chặn lại, đến mùa đông, ngũ đại quốc phải tốn một khoảng chi tiêu lớn, đến lúc đó, kinh tế Địa Hỏa quốc càng thêm cường thịnh không biết đến lúc đó Thiên Phong có còn là đối thủ……” Lãnh Phong Lam tựa hồ bị vấn đề này làm khốn đốn rất lâu, trán nhăn lại, khuôn mặt chán chường.

“……” Ánh nến ôn nhu, Lục Vũ Hạo tựa hồ đang suy nghĩ, tẩm thất Xích Phượng Cung trong nháy mắt phi thường im lặng.

Chậu than đang cháy phát ra những tiếng lách tách vang vọng lại, bên trong than như đang nhảy múa theo…

” Thế nhưng là nghĩ tới?” Lãnh Phong Lam đang muốn hỏi, bàn tay lạnh lẽo của Lục Vũ Hạo lại bắt lấy chính mình, chỉ thấy sắc mặt hắn lóe lên tia sáng kỳ dị, một đôi mắt chói sáng câu nhân tâm phách,” Lam, cơ hội tốt!”

” Như thế nào?” Có thể là do vừa mới rời khỏi giường ấm áp, lúc này Lãnh Phong Lam cảm thấy bàn tay kia rất lạnh, hắn khẽ nhíu mi, đem áo lông hồ của mình cấp Lục Vũ Hạo phủ thêm.

” Ngươi chỉ có thấy được khởi đầu, thế nhưng Địa Hỏa quốc làm như vậy sợ rằng rất nguy hiểm.” Lục Vũ Hạo sắc mặt phiếm hồng, tựa hồ thực kích động, “Đắc nhân tâm được thiên hạ! Ngươi cũng biết vì cường quyền mà có nhiều cuộc khởi nghĩa! Hắn cảm vơ vét của cải, ngươi liền dám chiêu nhân.”

Lãnh Phong Lam ý hội, hai mắt cũng lóe lên tia sáng kỳ dị,” Ngươi nói đắc nhân tâm……”

” Ta……” Lục Vũ Hạo vốn đang nghĩ mình nhiều lời, lại bị Lãnh Phong Lam kéo qua, trách cứ,” Từ từ, lạnh như vậy mặc thêm y phục vào!”

Cho dù đem áo lông hồ phủ thêm vào tay nhưng độ ấm cũng không chuyển biến là mấy, Lục Vũ Hạo gạt tay hắn ra,” Uy! Ta lại không phải nữ nhân mới không sợ lạnh, nhanh lên ta hiện tại thực kích động! A, đi thi chắc cũng không có kích động như vậy!”

“……” Không nói gì nhìn gia hỏa trước mặt, Lãnh Phong Lam đành phải đem hắn trở về giường, ấn trụ rồi mới nói,” Tốt lắm, hiện tại tiếp tục.”

” Ta nói nga, a a,” Lục Vũ Hạo ôm lấy chăn ấm áp, hé ra khuôn mặt tươi cười,” Tuy rằng bên ngoài đúng là Địa Hỏa quốc có thể coi đây là điểm yếu để áp chế người khác đem lại rất nhiều ích lợi, nhưng là ngươi xem, ngũ đại quốc sẽ không chĩa mũi nhọn vào? Đây mới là thứ nhất, thứ hai, đến mùa đông dân chúng cần có than để sưởi ấm, hắn nâng giá cả cũng chỉ khiến lòng người tan rã. Một khi giá than tăng, như vậy lương thực cũng vậy? Thứ ba……”

” Thứ ba, nếu chúng ta xuất ra lương thực cho các nước khác tự nhiên lòng dân sẽ hướng đến Thiên Phong quốc, lúc này nhân lực chắc chắn không thua Địa Hỏa quốc.” Lãnh Phong Lam có chút đăm chiêu trực tiếp nói tiếp.

Lục Vũ Hạo gật đầu,” Không chỉ thế. Có người trong tay, bất luận về sau quân lực hay là chuyện sinh đẻ phát triển đều là một chuyện tốt, Thiên Phong quốc lương thưc lại càng nhiều, người cũng càng nhiều, kinh tế cùng quân sự chỉnh tề nghiêm minh, than chẳng qua là mùa đông mới cần đến, nói ra, nếu chúng ta cầm chắc trong tay lá trà, tơ lụa còn có muối bán ra, Địa Hỏa quốc đối với chúng ta cũng không dám uy hiếp.”

” Quả nhiên có lý do làm cho người ta kích động, nhưng là tơ lụa cùng lá trà chỉ Thiên Phong quốc có, nhưng còn muối…… Các quốc gia……” Nói tới đây Lãnh Phong Lam nghĩ đến cái gì đó nhìn về phía Lục Vũ Hạo,” Ngươi là nói sư phụ?”

” A a, Tiêu Dao Vương có ít hay nhiều tiền ta tuy không biết, bất quá một khi đã có tiền thương nhân đều đem nắm lấy lương thực, con muối phải được thông quan các nước cho phép.” Lục Vũ Hạo tựa hồ thực yên tâm nằm trên giường,” Cho nên ngươi nói phía nam có hải tặc, hắc hắc, chúng ta có thể lợi dụng bọn họ để lấy muối……”

Lãnh Phong Lam trừng lớn mắt,” Lợi dụng? Lợi dụng như thế nào?”

” Có lẽ bọn họ đều là những hán tử khát máu hơn nữa lại to gan lớn mật, đừng quên giáp biển chỉ có Thủy Nguyệt, Địa Hỏa, Thiên Phong còn có Tuyết quốc, hải tặc chắc chắn quen thuộc địa hình nước ở đây vì vậy đường đi qua Địa Hỏa dễ dàng hơn nhiều.” Lục Vũ Hạo bởi vì xem qua bản đồ của ngũ đại quốc cho nên mới tự tin nói như vậy,” Bất quá sự tình phiền toái đừng tìm ta, ta ngủ a a……”

“……” Thiêu mi nhìn Lục Vũ Hạo đang ngủ, Lãnh Phong Lam đáy lòng có chút khẽ rung động.

Gia hỏa này hoàn hảo nằm trong tay hắn, bằng không……

Quên đi, hắn đương nhiên sẽ không buông tay.

Đương nhiên Lãnh Phong Lam quyết tâm là muốn Lục Vũ Hạo về sau hỗ trợ, cho những chuyện khác hắn không suy nghĩ nhiều.

” Không có chuyện gì trẫm liền bãi triều.” Lộ ra đôi mắt đen có vẻ mỏi mệt, công khai đi ra từ Xích Phượng Cung khiến các đại thân trong triều không khỏi đồng lòng khiển trách, cả triều đình có chút tranh cãi.

Dưới trung tâm đại điện các đại thần nhìn thấy vị Hoàng đế chăm chỉ yêu dân như con nay lại thành cái dạng này không khỏi can gián “ này là Bệ hạ quốc sự làm trọng”, “này là Bệ hạ hiện này Thủy Nguyệt quốc Công chúa phải làm thế nào?”

Lãnh Phong Lam đành phải khóe miệng run rẩy, mắt lạnh nhìn đám trung thần đau đớn cùng vây cánh của Thái hậu đang đắc ý.

Vì sao hắn lại thấy Lục Vũ Hạo có thể là đang cố ý chỉnh hắn? Bất quá nhớ lại biểu tình Lục Vũ Hạo chìm trong mộng đẹp, đúng là không khỏi đắc ý khóe miệng vẽ lên nụ cười.

Cười rất nhẹ, cho nên đám trung thần nhóm đang tranh luận vẫn chưa phát hiện, đương nhiên là bao gồm cả chính hắn.

Tỉnh lại đã không thấy Lãnh Phong Lam cũng không thấy Lâm Một Năm, đã thấy một kẻ khiến hắn ngày đêm oán hận mà muốn đem ra cắn thành từng mảnh nhỏ(???)

Hắn cắn răng, không để ý chính mình y phục không chỉnh vội lao thẳng tới,” Ngươi ngươi ngươi……”

Đối diện nữ hài nửa điểm hổ thẹn cũng không có, như trước cười nói,” Gần đây hảo không, nghe Lâm Một Năm nói ngươi tựa hồ không có quá mức bất mãn.”

” Ta muốn giết ngươi–!” Lục Vũ Hạo cơ hồ phát điên lên, muốn vọt tới trước.

” Nga a a, Tiểu Hạo giết chết bằng hữu thực là hành vi quá phận nga.” Nữ tử tươi cười né qua.

” Ta phải trở về!” Hắn kiên định nhìn nàng.

” Không được, mục đích của ta còn chưa đạt được.” Nàng cười lên cười xuống đến run rẩy cả người,” Ta lại không có bức ngươi, làm gì mà kích động như vậy.”

” Ngươi!” Hắn cơ hồ khí tiết,” Ngươi liền nói thẳng ngươi muốn ta giúp cái gì, giúp xong rồi phiền toái đưa ta trở về!”

” Ngươi khẳng định ta có khả năng đưa ngươi trở về? Trở về không được a?” Cô gái trợn tròn mắt hỏi.

“……” Tốn công phí lời, Lục Vũ Hạo đành phải nói,” Lạc Tiểu Mặc ta khuyên ngươi đừng ở trước mặt ta đùa giỡn, một cái tin nhắn có thể làm ta tới nơi này còn giả vờ vô tội.”

” Hì hì……” Nàng cười,” Ta chính là tính đem ngươi đến đây để giúp ta tìm được Hắc Long, mặt khác, ngươi làm như thế nào là chuyện của ngươi, ta cần cùng ngươi cùng nhau tìm được Hắc Long.”

” Thế giới này thực sự có Hắc Long? Ngươi hay nói giỡn đích đi?” Lục Vũ Hạo vẻ mặt ngượng ngùng,” Ta nói trước ta không có khả năng làm GAY!”

” Ta không có bức ngươi cùng ai đó như thế nào, ngươi muốn như thế nào thỉnh chính mình nắm chắc. Bất quá…..” Nói tới đây biểu tình của nàng bỗng nhiên nghiêm túc,” Cơ hội trở về chỉ có một lần, ngươi nên rõ ràng.”

Lục Vũ Hạo bỗng nhiên mở to mắt, bởi vì lúc Lâm Một Năm đẩy cửa vào, nữ hài liền biến mất……