[TR/AllTakemichi] Tử Thần Thiếu Niên (Tổng Mạn)

Chương 76

Takemichi mặt vô biểu tình , tạm thời giả mù giả điếc mặc kệ tiếng la hét vang vảng ở phía sau lưng mình không ngừng

" Đại..nii-san , có người đang gọi ngài ? " Yagen cùng Midare , Gokotai hai mặt nhìn nhau , vỗ nhẹ vai cậu ý bảo nhìn ra đằng sau

" Yagen , Midare-chan , Gokotai-chan nghe thấy được âm thanh của yêu tinh chăng ? thật giỏi a, không hổ Tsukumogami "

" .... " Không , thật sự là có một con người đang la hét nha !! Đến người đi đường cũng đang hoang moang ra mặt kia kìa , họ ám chỉ tên điên nào đó trốn trại xổng ra ngoài đường ngài không nhìn thấy sao !!

" Tao nói đứng lại rồi mà cái thằng chết tiệt này !! " Tóc đen thanh niên chạy cả một quãng đường mệt muốn sấp mặt , vừa tức giận trừng mắt cậu lại vừa gập người xuống thở hồng hộc không chịu nổi .

Ban nãy hắn là đang đi mua thức ăn cho hải cẩu Bam-kun cùng Inui ở phía đối diện bên kia , liếc mắt trong vô tình nhìn thấy thân ảnh của cậu xuất hiện là chạy ngay đi , quá dứt khoát !! auto 100 điểm !! . Có điều..hắn là người giữ tiền , và giờ Inui ngơ ngác tại chỗ ngay sau khi cầm bịch thức ăn mà thằng bạn của mình lại chạy đâu mất tiêu , bỏ lại anh ta còn chưa tính tiền với một chị nhân viên ' khá ' lực điền và uy dũng

" .... " Kokonoi..cho tao một lí do để làm bạn tiếp với mày đi . Inui - mỹ nhưn bất lực - Seishu

" Chuyện gì.. có gì nói lẹ dùm đi , biết tôi đang bận thở lắm không hả " Takemichi biết tránh cũng tránh không được nên ghét bỏ ra mặt , mở miệng ra là tức chết tươi người nọ mới được

" .... " Mịe nhà nó !! Quả nhiên nên chôn sống nó đi thì hơn , khỏi trùm bao bố đánh chết gì nữa hết

" ..... " Ngài ấy...thì ra còn có bộ mặt đanh đá như thế này , a a ahh thật giống trẻ con manh manh quá đi !! Dường như có công tắc sủng chủ nào đó đã được kích hoạt ??

" Rồi tóm lại là có việc gì " Dù Takemichi có lặp lại câu hỏi thì Kokonoi hắn vẫn không nói lời nào , bất chợt tự hỏi lại bản thân rốt cuộc mục đích mình tìm đến tên khốn này là gì ?? tìm ngược ư..

Chuyện ngày hôm đó cũng qua hơn một tuần nay rồi , hắn không đến nỗi ghi thù đuổi cùng gϊếŧ tận người ta chứ trời ?? Rốt cuộc..là tại sao hắn lại muốn tìm gặp người nọ ? Thật kì lạ mà

" Không có gì thì để tôi đi được chưa , thật mất thời gian "

" Khoan-" Kokonoi đưa tay muốn giữ chặt cậu lại không cho rời đi, lại bị xen ngang bởi một cậu nhóc tóc đen khác . tím sắc con ngươi chuyển sang màu đỏ thẫm , sắc bén tựa một lưỡi đao khiến hắn không hiểu vì sao rùng mình , toàn thân lại bị đông cứng đơ ra như tượng

" Yagen " Takemichi bất chợt quấn khăn choàng cổ màu xám quanh mắt cậu ta trước khi có người chú ý đến hiện tượng khác thường này . Yagen mất đi ánh sáng , cảm nhận sự mềm mại của khăn choàng cùng thanh âm trầm bổng người nọ gọi tên mình , rõ nhất là mùi hương dịu nhẹ ở sát ngay sau lưng

Không xong rồi...lại nhớ đến chuyện tối hôm qua . Độ ấm trên mặt phút chốc tăng cao vùn vụt không ngừng

" Sắp đến giáng sinh nên tôi mua cho Yagen và mọi người một số quà vặt thiết yếu nhé "

" Nii-san là số một !! mau đi lựa quà thôi nào Gokotai " Midare quan sát từ đầu cũng đủ hiểu biết mọi chuyện , chủ nhân đang bảo vệ Yagen-nii . Vậy thì cậu ta cũng phải giúp đỡ chứ , hm hm ~ chủ nhân đã có lòng.. vậy thì cậu sẽ mua một số loại mặt nạ để đắp cho đẹp da càng được chủ nhân yêu thương nhiều hơn mới được !!!

" ..Vâ..vâng , Gokotai cảm ơn nii-san ạ " Gokotai thật đúng là một tiểu thiên sứ ~

" Đại tướng.. " Cậu lỡ làm đại tướng thất vọng rồi sao..

" Cứ để cho tôi , Yagen đi chung với Midare-chan và Gokotai-chan chọn lựa quà cho bản thân đi nhé...ngoan , tin tưởng vào tôi " Ỷ vào ưu thế chiều cao hơn Tantou , Takemichi áp dụng combo xoa đầu , dỗ dành sủng nịch cộng thêm đôi mắt xanh lam tựa thâm tình như vậy thì chắc chắn bất cứ ai cũng sẽ đổ gục là cái chắc !!

' Xời.. từ Hina cho đến đoàn người của Touman còn không chịu được nổi kia mà ~ '

Hai đứa nhỏ kéo theo Yagen rời đi để lại cho Takemichi và thanh niên nọ một không gian riêng . Dù vậy nhưng mối quan hệ bắt đầu từ oan gia ngõ hẹp thì có gì để nói chứ ?!! . Hắn quái lạ không có nghĩa Takemichi cậu cũng bất thường theo

" Uống một ly nước ngồi tâm sự nhỉ , dù sao tôi vẫn chưa biết tên anh " Chuyện hôm đó cũng không phải lớn lao gì , nếu người nọ không nhắc đến thì cậu cũng vui vẻ thân thiện đối đãi với đối phương

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Và.. tình cảnh hiện tại mà ba đoản đao Tsukumogami nhìn thấy chính là chủ nhân của họ choàng vai bá cổ người kia có vẻ khá ' thân mật ' tựa như tri kỷ lâu ngày không gặp ?! Ủa.. Họ chỉ mới lượn lờ cửa hàng có mười lăm phút thôi mà ?? bỏ lỡ sự kiện gì quan trọng hay sao !!

" Kokonoi-kun ~~ định mệnh cho ta gặp nhau thật quá muộn màng "

" Shimura-kun.. tao còn sống được đến ngày hôm nay để gặp gỡ mày thật đúng là không còn gì nuối tiếc nữa cả "

" Kokonoi-kun !! "

" Shimura-kun !! "

" ...... " Xin hỏi.. muốn phá hủy bầu không khí hường phấn , tình thương mến thương thế này thì phải làm sao..

Xen ngang cuộc đối thoại của chủ nhân thì cũng không phải phép lắm nên họ yên lặng đứng đợi chờ một bên , Takemichi dù cho tập trung vào ' tri kỷ ' mới đến mấy cũng không thể nào bỏ lơ được ba cặp mắt đáng thương như cún con cứ chằm chằm vào mình kia được

" Lựa món quà phù hợp với mình rồi sao ? "

" Vâng !! của Midare là mỹ phẩm dưỡng da ~ "

" Của em là..những trang phục cho các chú hổ con ạ "

Còn về Yagen , cậu ta chỉ cầm chiếc khăn choàng ban nãy thật chặt trong tay như báu vật của riêng mình , thật hiếm thấy dáng vẻ vui vẻ xen lẫn mong chờ được khen thế này a ~

' .....ủa rồi cái đứa nào hôm qua đè mình xuống ?? '

" Ah , Inui !! " Giờ phút này Kokonoi hắn mặt mày xanh mét nhớ đến thằng bạn của mình , thôi chết rồi !! nó sẽ không cho hắn ăn guốc chứ ??! " Shimura-kun cho tao số điện thoại của mày đi "

Tương lai sớm hay muộn cũng bị đánh , chi bằng tranh thủ phút giây ngắn ngủi này lấy chút thông tin qua lại lâu dài với người nọ . Giữa một biển người tìm gặp được hồng nhan tri kỷ đồng sở thích không phải là dễ đâu , hai người là định mệnh của đời nhau hắn dám chắc chắn như vậy !!

" Tốt Kokonoi-kun " Trao đổi liên lạc , hắn liền chạy vụt đi mất tiêu . Takemichi cũng chẳng sao cả nhún vai , quay về phía ba người họ cười nói " Vẫn còn quà cho Mikazuki-san , Kashuu-san và gia đình Samonji "

Thế là cậu lại đi vào bên trong cửa hàng dạo khắp một vòng tìm mua một tấm chăn giữ ấm người cho lão gia gia , bộ sơn móng tay full đỏ cho Kashuu , siêu gấu bông cá heo cho Sayo , vải lụa buộc tóc cho Souza , hoa hướng dương ưỡn ẹo ca hát cho Kousetsu - người nói không với sự phấn khởi (??)

" Họ sẽ thích khi nhận chúng ha mấy đứa "

" ..... " Ngoại trừ Kousetsu-dono !!! Yagen cùng Gokotai ngập ngừng muốn nói lại thôi . Bởi vì chủ nhân trông có vẻ rất vui vẻ khi lựa chọn quà tỉ mỉ thế này , rất không nỡ phũ phàng ngài ấy a.. Kousetsu-dono.. thành thật xin lỗi !!

Midare ở một bên quan sát toàn bộ thầm cười trong lòng không thôi , chủ nhân của cậu thật đúng là đáng yêu quá thể !! Cái Honmaru này về sau chắc chắn sẽ càng nhộn nhịp hơn cho mà xem he he

--------------- Tua đến lúc Kousetsu nhận được quà---------------

Kousetsu gương mặt ngàn năm không phấn khởi đối diện với con ả bông hướng dương thổi kèn ưỡn ẹo lắc lư bên kia . Thời gian dường như bị lắng đọng lại , anh thở dài thường thượt nói :

" Thế giới này tràn ngập khổ đau... "

" Thế giới này ~~ tràn ngập ~~ khổ đau .. đau ~ ~"

" ...... "