Trọng Sinh Để Yêu Lần Nữa (Quyển 2)

Chương 120: Kết Thúc Viên Mãn

Sáu Tháng Sau.

Trang viên Tiết Trạch.

Hôm nay, hôn lễ của Triển Hà và Tiết Phong được diễn ra...

Chả là không có vội vàng như thế, nhưng là cái bụng nhỏ kia của Triển Hà đã có một tiểu Tiết Phong rồi..

Không cưới, thì toang...

Ai bảo cứ mỗi lần hẹn hò, đi chơi, là y như rằng, cả hai lại "yêu", riết thành quen..

Bởi vậy, mới có tiểu Tiết Phong kia đó.

Lễ đường đã được bày trí sẵn sàng...

Khách tham dự hôm nay toàn bộ đều là người quen.

Vì bên Tiết Phong không có cha mẹ thân quyến, nên Tử Thiên liền nhờ cha mẹ anh chủ hôn cho Tiết Phong.

Về chuyện này, khiến cho Tiết Phong cảm động không thôi..

Tử Thiên đối với anh đúng là một tri kỉ hiếm có..

Cả trang viên, nhộn nhip xôn xao một mảnh.

Người lớn nói chuyện rôm rả, trẻ con kéo nhau nô đùa...

Hai cậu nhóc sinh đôi nhà Tử Thiên và Mạc Hân là lớn nhất.

Gần bảy tuổi..

Càng lớn càng trổ mã, anh tuấn còn hơn cha mình.

Hai con gái gần hai tuổi, dễ thương, đáng yêu không chịu nổi.

Con gái và con trai của Thượng Khanh và An Mạt, con trai của Nam Cung Tuấn và Thượng Mỹ Ly, Con trai của Lâm An và Chu Tước, thêm cả con gái của Lạc Thần và Tử Thanh..

Thật không khác gì nhà trẻ.....

9 giờ sáng, hôn lễ chính thức bắt đầu..

Triển Hoằng nắm tay con gái vào lễ đường.

Đến sân khấu, ông trao tay Triển Hà cho Tiết Phong..

Nghiêm túc nói, " Phong, ta giao con Hà cho cậu, nếu cậu làm nó đau khổ, ta sẽ dùng Bạch Bang mà xóa sổ Hắc Bang của cậu."

Mọi người bên dưới vừa buồn cười, vừa oán trong lòng..."Trời má, đây là cái thể loại cha vợ kiểu gì...mới ngày đầu tiên đã đe con rể..."

Sau đó Triển Hoằng xuống chỗ vợ ngồi, một dạng nghiêm túc..

Bà sôi máu, liếc ông một cái, tay liền véo mạnh vào hông của ông, " Cái lão già lắm miệng này, nói cái gì với con rể tôi thế hả? Ông mà còn tào lao, tôi cho ông ra ngoài đường ngủ."

Triển Hoằng đau nhăn cả mặt, " ai ui, sao bà ra tay nặng thế? Tôi chỉ nhắc nhở nó phải yêu thương con Hà thôi mà."

Vợ chồng Tử Duệ nhìn hai người mà lắc đầu phì cười.." Triển Hoằng kia, sao lại biến thành thê nô tự bao giờ."

Chu Thanh Vũ lườm lão gia nhà mình, " Lão Duệ, ông nói người ta là thê nô, vậy ông thì không phải a?"

Ông nghe xong cứng họng...lắc đầu cười trừ, đúng rồi, ông cũng thế chứ còn nói được ai..

Nhưng mà có gì phải xấu hổ nha, phụ nữ sinh ra là để cưng, để chiều, không phải sao? Chỉ cần vợ mình hạnh phúc, quản chi cái sĩ diện đàn ông, thê nô cái quái gì chứ?

Nghi thức bắt đầu..

Tiết Phong và Triển Hà cùng gật đầu đồng ý, sau đó trao nhẫn.

Vì cả hai đều là thủ lĩnh của hai bang hội, nên liền chọn hỉ phục màu đỏ theo truyền thống..

Haizz..nói đúng hơn là giấu đi cái bụng bốn tháng kia ha.

Chứ truyền thống gì, nhưng ý này ,thì chỉ có Tiết Phong và Triển Hà biết.

Sau đó là tung hoa, tung hoa đưa vào động phòng hoa trúc...

Lâm An, Thượng Khanh nghe cái câu động phòng hoa chúc kia xong, phụt cười.." anh Phong à, có thể động phòng hoa chúc không? Hai người ăn cơm trước kẻng, tân hôn trước hôn lễ mẹ nó rồi.."

Hhahahah....haha..một tràng cười vui vẻ, náo nhiệt vang lên...

Phải rồi, tân hôn trước hôn lễ, thì lúc này còn tân hôn cái gì nữa nha.

Lục Thiên Trình nắm tay cha cậu lay lay, liền hỏi, "cha à, chú Phong và cô Hà, phải có em bé mới được cưới sao?"

Giọng của cậu nhóc hơi nhỏ, nhưng cũng đủ để cho mấy người đứng cạnh Tử Thiên được một phen chưng hửng...

Tử Thiên thực không có biết trả lời ra sao cho câu hỏi này....

Nếu anh gật đầu, vậy thì anh trực tiếp gieo vào đầu con anh cái ý định là ăn con gái người ta liền ngay khi chưa cưới sao??

Như vậy không ổn....

Còn nếu mà không gật đầu, thì sau này, nó cứ nghe lời anh, không yêu ai, cũng không khai trai, thì anh sẽ không có người nỗi dõi tông đường nha..

Cái này không được, cái kia cũng không được...

Mạc Hân thấy vậy liền lắc đầu, chồng cô ấy, trong làm ăn, kinh doanh, thì tháo vát thông minh có thừa, vậy mà chuyện dạy con, một ít kiến thức cũng không dính túi...

Cạn lời...

Cô kéo cậu nhóc vào lòng, liền nói..

Trình Trình, mẹ trả lời thay cho cha nhé, " Sau này, con lớn, rồi trưởng thành, không nhất thiết phải có em bé rồi mới cưới, con chỉ cần làm theo lí trí của con, tùy thời điểm rồi mà làm theo trái tim."

Hôn lên trán cậu nhóc, cô nói tiếp " Khi yêu, con hãy làm theo trái tim mách bảo, khi làm việc, con hãy làm theo lí trí, tuyệt đối, không dùng trái tim để giải quyết chuyện công, và không bao giờ được dùng lí trí trong tình cảm.."

Đã hiểu chưa...

Thiên Trình câu hiểu câu không gật đầu..

Cậu không hiểu lắm về con tim và lí trí mà mẹ nói, nhưng liền ghi nhớ trong đầu về hai định nghiã mà mẹ nói kia.

Rằng, con tim để yêu, và lí trí để xử lí công việc...

....

Bầu trời trong xanh, ấm áp, yên bình đến lạ.

Cả trang viên vui như ngày hội.

Từ nay, tất cả bọn họ thật sự hạnh phúc kéo dài, ai cũng có gia đình riêng, cuộc sống riêng, hạnh phúc riêng..yên yên ấm ấm mà sống trọn một kiếp này...

Kết thúc viên mãn sau bao sóng gió cuộc đời, hạnh phúc chỉ đơn giản là một nụ cười, một cử chỉ yêu thương, vô tận, vô tận....

Mãi mãi, mãi mãi bên nhau...

Câu chuyện tình yêu đã khép lại bằng cái kết viên mãn..

Tình yêu mãi mãi tồn tại từ kiếp này sang kiếp khác, cho dù là ai đi chăng nữa, thì vẫn sẽ sống hết mình vì yêu...

Chữ yêu mấy ai không biết, lại mấy ai thoát được chữ yêu..ít nhất trong đời..cũng phải yêu một lần...

Nếu được...hãy yêu nhau thêm một lần nữa...lần nữa và một lần nữa....

Vì tình yêu là vốn là vĩnh hằng...

♡♡♡ THE\_END ♡♡♡

\------------------£0¥€\_\_\_£0¥€--------------------

Lời ngỏ :

Kết thúc bộ này thật rồi.

Cảm ơn độc giả đã theo dõi và đồng hành cùng tác giả suốt hơn hai tháng qua..

Cảm ơn tất cả mọi độc giả.

Đã theo dõi, đọc và góp ý cho tác giả.

Chúc các bạn có một mùa giáng sinh an lành và ấm áp bên người thân nhé.

Thân ái !!

( Bật mí nhỏ, tg sẽ lên kế hoạch cho phần 3 của bộ này nhé...cầu đón xem, cầu ủng hộ..hihi)