Trước Kia Có Một Server, Server Đó Có Một Đôi Ma Đầu Phu Phu

Chương 9

Dưới sự chứng kiến và chúc phúc của toàn bộ server, Lăng Trù cùng Ma đầu… kết Tình duyên.

Sau khi có Tình duyên, cuộc sống đương nhiên xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Biến hóa thứ nhất:

Lăng Trù thần hành tới chủ thành Trường An, dè dặt cúi đầu co vai, trà trộn trong đám người.

Bỗng nhiên, có người ở bên cạnh hô lớn: Mau xem, đây không phải là nhược thụ của Ma đầu sao!

“XXX! Đúng rồi!” “Mau tới xem!”

“Các bạn mau tới xem! Là người thật!” “XXX! Mau xem!”

Vì vậy Lăng Trù bị đoàn người đông nghịt chặn tại cửa thành Trường An.

Một loli Tàng Kiếm ngoáy mũi nói: “Anh với Tình duyên nhà anh sinh hoạt hài hòa chứ?”

Lăng Trù cười tủm tỉm: “Em đoán xem.”

Một loli Vạn Hoa gãi chân nói: “Ma đầu thời gian kéo dài chứ?” Lăng Trù cười tủm tỉm: “Vua 3 giây.”

Một loli Ngũ Độc e thẹn nói: “Phần cứng của Ma đầu ổn chứ?” Lăng Trù cười tủm tỉm: “Ngắn nhỏ nhũn thời gian ngắn.”

Một loli Đường Môn hung hăng nói: “Không được vũ nhục báu vật của đại Đường, ừm, Ma đầu với anh ai trên ai dưới?”

Lăng Trù cười tủm tỉm: “Cặp Độc Đường, em nghĩ xem?” [Trò chuyện mật]:

[Nhị Biểu Muội]: Ma đầu ở bên cạnh con không thấy à?

Lăng Trù chậm rãi quay đầu, cổ phát ra tiếng kẽo kẹt. Sau đó – [Đào Hại]: Nói tiếp đi.

Lăng Trù gào khóc nói với mọi người: “Xin lỗi, là tôi lừa mọi người, tôi mới là thụ, tôi ngắn nhỏ nhũn thời gian ngắn, vua ba giây trong truyền thuyết chính là tôi đây. Xin lỗi mọi người!”

Biến hóa thứ hai: Dã ngoại

Lúc này, trang bị của Lăng Trù đã là bốn món 295 và hai món 280, trang sức 280 max tinh luyện. Nhờ vào thao tác không quá kém cỏi, một hai người DPS cũng không đánh ngã được. Thế nhưng…

Hắc Long Chiểu, Hạo Khí Minh và Ác Nhân Cốc đang vì tiểu yêu tinh Lãnh Dực Độc Thần này mà đánh tới chết đi sống lại.

Bỗng có người tinh mắt, liếc thấy Lăng Trù đang ngồi co rúm một góc, liền hô to: Mẹ ơi!!! Lăng Trù!!!

Vì vậy, không ai quan tâm tới Lãnh Dực Độc Thần bị đánh tới một nửa nữa. Tên đỏ tên xanh, như ong vỡ tổ lao về phía Lăng Trù.

Một giây. Không hơn không kém, chỉ cần một giây, Lăng Trù liền nằm thẳng cẳng dưới đất, đối mặt với sự phỉ nhổ, trào phúng, đùa giỡn của chư vị hiệp sĩ, khóc không ra nước mắt.

“Vì cái gì… vì cái gì lại đối xử với lão tử như vậy…” Cậu yếu ớt hỏi trên kênh lân cận.

Chư vị hiệp sĩ thương lượng một chút, đồng thời trả lời: “Ai bảo cậu là Tình duyên của Ma đầu!”

Đúng vậy, Ma đầu ở server này đã hơn một năm rồi, kẻ thù vô số. Thường ngày bằng với thao tác nhanh nhạy cùng tuyệt thế đại chiêu của Đường Môn — Phù Quang Lược Ảnh (hễ có nhiều người là y lại ẩn thân thần hành mất), rất ít người có thể báo được thù. Giờ thì ngon rồi, Ma đầu đã có Tình duyên rồi, quan trọng là Tình duyên của y lại còn là một Đại thủy bỉ, bây giờ không báo thù thì đợi tới bao giờ?

Tục ngữ có câu, chồng vay vợ trả, chính là đạo lý này. Lăng Trù thân là Tình duyên của kẻ thù, nhất định lưng phải mang nặng thù oán mà Ma đầu kết thành.

Vì vậy, Lăng thủy bỉ có một thời gian không dám dã ngoại, Nhị Biểu Muội thương xót đồ đệ nhà mình, nên dẫn cậu vào bang hội của Đại Biểu Ca sống qua ngày.

Biến hóa thứ ba: Phó bản.

Bang hội của Đại Biểu Ca là một bang ma cô, có anh hùng cố định có Địch Hoa đoàn và Chúc Long đoàn. Từ khi Lăng Trù còn chưa tốt nghiệp đã gặp phải ma đầu, sau đó mỗi ngày đều phải ẩn nấp tránh báo thù, sau này không cần né nữa, lại bị Ma đầu ép đi học PVP, ngoài ra chỉ có đánh quái đánh phó bản. Cuộc sống đánh ma cô đối với cậu mà nói, rất mới mẻ! Rất thú vị! Càng thú vị chính là, đánh ma cô có tiền lương! Đánh người còn phải sửa trang bị phải đền tiền!

Vì vậy, Lăng Trù tất tả đi theo Nhị Biểu Muội và Đại Biểu Ca, đánh phó bản. Trư Lung Điếm, trước mặt Lôi thần.

Đội trưởng: Tên kia, vợ của Ma đầu ý, đừng chạy loạn, nhớ rõ vòng quanh quân. XXX, Ma đầu giỏi là thế, sao vợ nó lại vô dụng vậy?

Lăng Trù: hehe

Địch Hoa, trước mặt Mẫu Đơn.

Đội trưởng: vợ của Ma đầu, cậu mở 1, 3 Thiên Điệp, mẹ nó đừng quên nữa đấy. Lăng Trù: hehe

Nhị Biểu Muội: Đội trưởng, đồ đệ mình có tên mà. Đại Biểu Ca: Tên là vợ của Ma đầu.

Nhị Biểu Muội: Cút!

Một hòa thượng trong đội: Vợ của Ma đầu, cậu với Ma đầu ngoài đời có thật không?

Lăng Trù: Không thể nói được.

Một Thiên Sách trong đội: Vợ của Ma đầu, hai người gặp mặt chưa? Lăng Trù: Không thể nói được.

Trước máy vi tính, Lăng Trù khóc thảm khóc thiết. Hiện thực cái MLGB, lão tử… lão tử đã…

Biến hóa thứ tư: Hiện thực.

Lăng Trù lên lớp.

Hết sức tập trung nằm sấp lên bàn, ngủ say xưa.

Bỗng nhiên, điện thoại di động rung bần bật. Lăng Trù giật mình, vội mở ra xem, quả nhiên là tin nhắn của Ma đầu gửi.

Ma đầu: Tám giờ tối login, theo tôi đi lấy cái này.

Lăng Trù thầm nhủ MLGB biến thái nhà anh có phải đầu óc có vấn đề không suốt ngày lấy lấy lấy, một ngày nào đó lão tử sẽ lấy xác anh MLGB.

Lăng Trù dịu dàng trả lời: Buổi tối em sẽ đúng giờ, ông xã.

Cái từ ông xã này, cũng không phải Lăng Trù nguyện ý gọi, trên thực tế, mỗi lần gọi cậu lại ói một lần. Nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn gọi, bởi vì Ma đầu nói, không gọi thì sẽ tới trường tìm cậu… chơi.

XXX!!! Chơi cả nhà nhà anh ý!!!

Ma đầu hơi tí là biết di động của cậu, hơi tí là biết trường học của cậu!!!

Nhị Biểu Muội vô tội, thề thốt nói: Thực sự không phải sư phụ mật báo mà! Là Ma đầu căn cứ tài khoản hòm thư của con mà tra ra đấy! Thật đó đồ đệ à!

Lăng Trù từng nghiêm túc hỏi Ma đầu trong YY: “Rốt cuộc anh muốn thế nào? Không phải là tôi lỡ tay giết anh một lần sao? Sau đó cũng xin lỗi rồi, cũng bị anh hành hạ nhiều lần. Được rồi, dù là sau đó tôi tưởng anh là nữ nên tỏ tình với anh, cũng đã xin lỗi rồi mà. Anh hà tất phải biến thành thế này?”

Ma đầu lạnh lùng: “Biến thành thế nào?”

Lăng Trù đỏ mặt: “Ép buộc… ép buộc lão tử làm Tình duyên.”

Ở trong lòng cậu, Ma đầu ép cậu làm Tình duyên của y, bất quá chỉ là để sỉ nhục mình.

Giọng Ma đầu cực kỳ bình tĩnh, không giải thích, chỉ nói: “Em ngoan ngoãn đi theo tôi là được. Đừng có làm thiêu thân.”

“Vì cái gì!”

“Vô dụng.”

“Anh nghĩ tôi không dám bỏ game à?” “Gặp nhau ở trường em.”

Kỳ thực Lăng Trù không cần phải sợ một người trên mạng, nhưng không biết vì sao cậu vẫn rất sợ Ma đầu. Cậu thực sự nghĩ người như Ma đầu, nếu một ngày nào đó mình dám bỏ game, sẽ tới tận trường mình tìm người.

Tìm thì cũng không sao, nhưng nếu một khi… bị kích thích làm này làm nọ, sau đó cho toàn trường biết, thì cậu làm sao còn dám ở lại cái trường này nữa? Trong tiểu thuyết đam mỹ của mấy chị khóa trên không phải đều như vậy sao? Tiểu thụ vì bất mãn sự độc chiếm của tiểu công nên bỏ trốn, cuối cùng bị tiểu công bắt được XXX, gặp phải tiểu công âm ngoan nói không chừng còn đem ảnh chụp XXX của hai người truyền bá ra ngoài làm cho tiểu thụ không còn mặt mũi gặp ai… Ai dà…

Lăng Trù hoa cúc căng thẳng, thực sự là một viễn cảnh đáng sợ… Cậu không muốn bị Ma đầu… XXX. Một chút cũng không muốn.

Thôi đi, không phải là trò chơi sao, Ma đầu muốn chơi, lão tử chơi cùng y là được. Không phải là này nọ trên mạng thôi sao, lão tử sao phải sợ bị y bạo hoa cúc của lão tử chứ? Chậc chậc!

Suy nghĩ thay đổi, Lăng Trù cũng dần dần tiếp nhận thân phận mới trong trò chơi

—— vợ của Ma đầu.

Mỗi ngày, cùng Nhị Biểu Muội đánh phó bản, cùng Ma đầu đi đánh xác chết, lúc Ma đầu không có ở đó thì tới mình bị đánh.

Biết sự thống khổ của buff không hả?

Sự thống khổ của buff chính là: Rõ ràng bạn không phải kẻ thù của người ta nhưng bạn thêm máu cho kẻ thù của người ta, sau đó mức cừu hận của bạn còn tăng cao hơn cả người ta.

(méo mồm đọc)

Những ngày theo Ma đầu tung hoành, giá trị cừu hận của Lăng Trù đã sắp quá cao rồi, nên khi Ma đầu không online, cậu liền trốn trong chủ thành chả dám đi đâu.

Trốn trong chủ thành rất buồn chán, vì vậy cậu bắt đầu những ngày cắm cờ.

Cũng là tại chủ thành Trường An đó, cậu gặp một tiểu loli vừa ngây thơ vừa đáng yêu đầy vị ô mai —— đồ đệ đầu tiên của cậu. Đồ tôn đầu tiên của Nhị Biểu Muội.

Thời gian log in của Ma đầu rất có quy luật, thường là sau 8h tối mới lên, cuối tuần có khi lên, có khi không.

Hôm nay Lăng Trù tan học sớm, bạn cùng phòng đều đi ra ngoài hẹn hò, cậu không có việc gì làm, liền dự định về phòng chơi Kiếm 3. Trước khi về phòng cậu tới phòng y tế một chuyến, giúp đứa bạn lấy chút thuốc trị trĩ.

Vẫn căn phòng đó, vẫn áo blouse trắng đó, Blouse Trắng vẫn lạnh lẽo như cũ, xa cách ngàn dặm. Nhìn thấy Lăng Trù tới, cũng không nói nhiều, đi thẳng vào vấn đề: “Bệnh gì?”

“Một hộp thuốc trĩ.”

Tuyệt đối không phải ảo giác! Tuyệt đối phông phải!!! Lăng Trù thấy sau khi cậu nói câu đó xong, Blouse Trắng ngẩng đầu nhìn cậu một cái, ánh mắt đó… không phải hạ lưu không phải *** đãng, nhưng đặc biệt ấy ấy, khiến Lăng Trù không hiểu sao lại đỏ mặt, cảm giác như nếu bị Blouse Trắng nhìn cái nữa, cậu sẽ… mang-thai!

~*~