Trường Sinh Bất Tử Chi Ta Là Đế Tuấn

Chương 51: Kế Hoạch Chinh Phạt.

Sau khi tất cả ngồi xuống hết Đế Tuấn mở miệng nói:" các khanh cùng xem đây chính là bản đồ phân chia thế lực dương gian thiên hạ " Chúng thần gật đầu một cái Đế Tuấn nói: " Thương Dương ngươi vì mọi người giảng giải đi!"

- Vâng bệ hạ. Thương Dương đứng dậy chỉ vào bản đồ nói:

- Thiên hạ cửu châu lần lượt là: Đông Châu, Tây Châu, Nam Châu, Bắc Châu, Thiên Châu, Địa Châu, Huyền Châu, Hoàng Châu và Trung Châu. Trong đó Yêu Tộc độc chiếm Nam Châu, Tây Châu nhìn như không có chủ nhưng Phượng Hoàng nhất tộc lại âm thầm khống chế, Hoàng Châu là của Bách Thị gia tộc này nhìn như không tranh với đời nhưng ai cũng biết nếu được gia tộc này trợ giúp thì hùng bá thiên hạ không phải việc khó khăn. Thiên Châu là đất của Thiên gia, gia tộc này xưa nay luôn làm việc kín tiếng không ai rõ thực lực cụ thể. Còn các châu còn lại đang trong tình trạng tranh đấu không ngừng chưa ai thống nhất.

Trong đó Đại Thương nằm ở Đông Châu chiếm được hơn 10 cương vực nhưng mà so với kẻ địch của chúng ta thì chưa đáng là gì.

Tỉ Can ở một bên nghe vậy không khỏi nói:" Nếu thánh vương là thượng cổ tổ tiên chuyển thế thân thì có thể điều động thượng cổ để uẩn tới lúc đó chúng ta còn sợ đối thủ nào nữa chứ!"Thương Dung ở bên cạnh cũng gật đầu nói:" Tỉ Can đại nhân nói đúng nếu thánh vương điều động thượng cổ để uẩn thì chúng ta còn ai không đối phó nổi!" Hai người vừa nói xong thì bên cạnh truyền tới tiếng cười giễu cợt.

Hai người quay sang nhìn thì thấy Vưu Hồn đang mỉm cười đang định lên tiếng chỉ trích thì nhớ tới thân phận lúc này của hắn vội nói:" Không biết tiền bối tại sao lại cười?"

Vưu Hồn ngưng cười nói:" Thật không hiểu tại sao các ngươi lại có suy nghĩ ấu trĩ ấy? Nếu hắn có thể quang minh chính đại dùng số để uẩn ấy thì đâu cần đánh thức bọn ta dậy làm gì, cũng sẽ không có cuộc nói chuyện này " Hai người nghe vậy nhất thời xấu hổ cúi mặt. Bên kia Vưu Hồn cũng nói:" Đế Tuấn ngươi thật ra muốn bọn ta trợ giúp thế nào?"

Đế Tuấn cười nhạt đáp:" Rất đơn giản giúp ta mở rộng ranh giới!" Văn Trọng im lặng một bên một bên nghe vậy nói:" Thánh vương muốn mở rộng ranh giới sao?"

Đế Tuấn nhìn Văn Trọng trịnh trọng gật đầu một cái nói:" Đúng là như thế!" Văn Trọng nghe vậy nói:" Thánh vương xin nghĩ lại binh lực của chúng ta hiện tại không đủ để mở rộng quy mô lớn huống chi chúng ta còn phải....." đang nói Văn Trọng bỗng im miệng.

Đế Tuấn thấy vậy nói:" Trẫm hiểu ý của ngươi chúng ta còn phải đề phòng kiếp nạn sắp tới nhưng có hai người họ là có thể giúp chúng ta bớt đi rất nhiều công sức thời gian!"

Văn Trọng nghe vậy nói:" Tuy hai vị đây là thượng cổ đại năng nhưng vừa thức tỉnh e chưa kịp khôi phục thần thông mong bệ hạ nghĩ lại " Đế Tuấn cười nhạt đáp:" Lão thái sư có chỗ không biết thần thông của hai người này không bị hạn chế bởi tu vi, huống chi bọn họ tự có cách trong thời gian ngắn khôi phục tu vi. Không tin lão thái sư có thể thử xem "

Văn Trọng nghe vậy quay sang Phí Trọng, Vưu Hồn nói:" Vậy lão phu đắc tội rồi " Trên trán thiên nhãn lập tức bắn một đạo lôi quang về phía hai người. Thấy vậy Vưu Hồn chỉ cười nhẹ vung tay một cái xung quanh xuất hiện vô số bóng đen cắn nuốt hết lôi điện. Phí Trọng thì bắn ra hai đạo bạch quang từ mắt chấn tan lôi điện. Văn Trọng thấy vậy kinh ngạc đòn vừa rồi tuy hắn không dùng toàn lực nhưng cũng được năm phần không ngờ bị họ hóa giải dễ dàng vậy lập tức nói:" Hai vị tiền bối đúng là thần thông hay!!"

Đế Tuấn thấy vậy nói:" Được rồi bây giờ bắt đầu thương thảo vấn đề xuất binh, theo các khanh chúng ta nên xuất binh cương vực nào trước các khanh có ý kiến nào không?"

Nghe vậy bọn họ hai mắt nhìn nhau Phí Trọng lên tiếng nói:" Theo ta thấy chúng ta nên áp dụng kế minh tu sạn đạo ám độ trần thương "

Đế Tuấn hỏi:" Là thế nào?" Phí Trọng nói:" Trước tiên chúng ta tập hợp binh lực tấn công hai cương vực Bách Độc và Man Hồ trước mê hoặc tai mắt thiên hạ sau đó để Thiên Ma Vương dùng thiên ma bí mật khống chế các cương vực xung quanh từ từ tàm thực "

Nghe đề nghị của Phí Trọng mọi người trầm tư một lúc rồi Đế Tuấn nói:" Được làm theo ý ngươi đi " Lúc này Văn Trọng lên tiếng nói:" Khống chế thiên ma Vưu Hồn đại nhân có thần thông lớn như vậy sao?"

Đế Tuấn nói:" Lão thái sư quên ta gọi hắn là gì sao?"

Văn Trọng nghĩ một lúc kinh hãi nói:" Thiên....Thiên Ma Vương không lẽ hắn là Đại Tự Tại..." Nói được một nữa đột nhiên Đế Tuấn chen ngang nói:" Biết trong lòng là được rồi "

Sau đó Đế Tuấn nói:" Mọi người không có ý kiến gì khác thì chuyện này quyết định vậy đi, Vưu Hồn và Văn Trọng, Thương Dương cùng nhau vạch kế hoạch chinh phạt, Phí Trọng, Thương Dung, Tỉ Can chuẩn bị thiên hạ đại khảo chiêu nạp hiền tài."

Chúng thần nghe vậy đứng lên nói:" Chúng thần tuân chỉ "

- Tất cả lui ra đi. Đế Tuấn vung tay một cái tất cả lại bị truyền tống trở về đại điện thấy vậy chúng thần lập tức lui ra. Chợt Đế Tuấn nói:" Văn Trọng ở lại!" Văn Trọng lập tức quay lại:" Thánh vương gọi thần trở lại có việc gì?"

- Ta có chút quà muốn tặng lão thái sư. Đế Tuấn nói rồi lấy ra một viên ngọc màu tím tràn đầy lôi điện lực. Văn Trọng thấy vậy kinh ngạc nói:" Đây là?"

- Cả đời cảm ngộ của lôi hệ Tổ Tiên dựa vào nó thái sư có thể nhanh chóng đạt Tổ Tiên cảnh giới. Văn Trọng nghe vậy nói:" Thứ này quá quý trọng thần không dám nhận xin thánh vương thu lại "

-Trẫm biết thái sư có chút cách tâm khi biết là chuyển thế tới nhưng trẫm hy vọng lão thái sư yên tâm ta vẫn là đệ tử của ngài thánh vương Đại Thương hy vọng lão sư có thể nhận phần quà này của đệ tử. Đế Tuấn đứng dậy cầm lôi châu nhét vào tay Văn Trọng.

Văn Trọng nghe vậy quỳ xuống tiếp lấy lôi châu nói:" Thần đa tạ thánh vương hậu lễ của thánh vương " Đế Tuấn nghe vậy cười nói:" Tốt tốt hãy để ta giúp lão sư luyện hóa " Nói rồi dùng pháp lực đưa lôi châu vào cơ thể Văn Trọng lập tức tu vi của Văn Trọng tăng từ Cổ Tiên tam trọng lên thẳng bát trọng.

Văn Trọng kích động nói:" Thần đa tạ thánh vương!!!"

- Đây vốn là chuyện ta phải làm, lão sư ra ngoài trước đi trẫm muốn nghỉ ngơi. Đế Tuấn cười nói.

- Thần cáo lui. Văn Trọng lớn tiếng nói rồi lui ra ngoài trong điện Đế Tuấn vung tay đóng cửa rồi trở về thế giới của mình bế quan