Trường Sinh Giới

Chương 58: Đan thiêu liên minh (Một mình đấu liên minh)

------------------------

Ánh mắt hung hiểm oán độc của Cổ La nhìn Tiêu Thần, nói: "Ngươi đã đáp ứng quyết chiến, đến lúc đó hướng sinh tử đi!"

Nhiều lời vô ích, Tiêu Thần gật đầu, sau đó như nhớ đến cái gì, nói: "Ta đơn độc đối mặt với mười người các ngươi, không có khả năng cùng các ngươi chính diện tranh phong, nếu như đánh du kích quanh cả tòa Long Đảo thì chiến tuyến tựa hồ quá dài rồi. Như vậy đi, chúng ta điều hòa một chút, chọn một sơn cốc phong bế khai chiến, thế nào?" Thế nhưng có trời mới biết là hắn có thực sự không giám chính diện tranh phong hay không.

Trong kế hoạch của Cổ La, là muốn cùng Tiêu Thần chính diện đối chiến, thế nhưng nghe ý tứ của Tiêu Thần, tựa hồ là chuẩn bị vừa đánh vừa chạy, điều này khiến cho hắn cảm giác phi thường không ổn. Nghe được loại chiến pháp điều hòa này, hắn đã lập tức đồng ý, tại trong sơn cốc bị phong bế, Phục Cừu liên minh hoàn toàn có thể đến bắt con rùa trong vại.

Tiêu Thần xoay người lại đối mặt với rất nhiều liên minh quan chiến nói: "Chúng ta lựa ra một cái sơn cốc phong bế quyết chiến, sơn cốc này diện tích nói lớn không lớn mà nhỏ cũng không nhỏ…." Hắn rất nhanh đem ý tứ biểu đạt ra ngoài.

Những dãy núi nhấp nhô trên Long Đảo, không thiếu nhất chính là sơn cốc, rất nhanh đã tìm được một chỗ thích hợp, chu vi trong cốc có khoảng ba bốn dặm. Trong sơn cốc cây cối xanh tươi, sinh cơ bừng bừng, làm một cái chiến trường sinh tử cũng không tệ lắm.

Rất nhiều liên minh đặc biệt chọn một cái khe có cây cối không quá dày, tránh cho cây rừng sum xuê ngăn trở mà không thể thấy được đại chiến đặc sắc. Đứng phía trên sơn cốc ánh mắt có thể rõ ràng bao quát cả cốc, bất quá tựa hồ với lời nói không muốn liều lĩnh của Tiêu Thần có chút không công bình, dù sao địa hình hợp lý yểm hộ đối với một người mà nói thì tương đối trọng yếu.

Đại chiến đã bắt đầu, biểu hiện của Tiêu Thần khiến mọi người thất kinh, hắn cũng không có áp dụng chiến thuật du kích, mà là bắt đầu nhằm về phía bọn Cổ La.

Lúc này, thần quang rực rỡ bảo phủ bên ngoài cơ thể của Tiêu Thần, như liệt diễm hừng hực thiêu đốt, cả người đã tràn ngập chiến ý cao độ, sát khí tràn ngập trong rừng, lá cây bị một cổ sát khí vô hình tàn phá từng phiến tàn lụi, khắp bầu trời lá xanh bay xuống!

Khí thế cường đại chấn nhiếp nhân tâm! Tràng diện khiến người ta kinh hãi!

Song phương đã cùng vọt tới, cách đó mấy thước, hai tay Tiêu Thần như đao, rực rỡ chói mắt, mãnh lực chém ra, hai đường vô cùng bén nhọn, như hai mũi cầu vòng rực rỡ vạch không mà qua, tại trong sát na quét ngang qua cổ một thành viên của Phục Cừu liên minh, đầu người vọt lên, bay xéo ra ngoài chừng hơn mười thước, hai dòng huyết lãng bắn lên cao ba thước.

Chấn động tuyệt đối!

Tiêu Thần vừa mới tiến đến, thì đã giết một cao thủ bên trận doanh đối phương, như là một ma vương giết chóc bất khả chiến bại, mái tóc dài màu đen không gió tự động, vũ động cuồng loạn lên.

Cổ La, linh sĩ Lý Lăng Phong, chú sư Tạp Đặc đều triển khai thế công kích sắc bén, từng đạo năng lượng cuồng bạo thấu phát ra sát ý vô tận, hướng Tiêu Thần mà trùng kích đến. Hắn tại chỗ lưu lại một đạo tàn ảnh rất nhanh biến mất. Sau đó từ một phương hướng khác oanh xuất một mảnh quang mang sáng lạn lóa mắt, một tảng lớn cây rừng trong sát na tan vỡ, quang mang đáng sợ đã đem sơn cốc bao phủ!

Cảnh giới Thuế Phàm ngũ trọng thiên! Đây là một loại ưu thế áp đảo, khiến Tiêu Thần giống như một chiến thần đáng sợ!

Hai gã cao thủ ở phía trước của phe Cổ La thổ huyết bại lui, trong đó một người vừa lui về phía sau năm bước, cả người đột nhiên đã tứ phân ngũ liệt. Rõ ràng tại trong sát na đã tan vỡ! Mà một người khác, lui về phía sau bảy bước thì cũng toàn thân cốt cách đứt gãy, nhẹ nhàng ngã xuống trên mặt đất, hai mắt cho đến lúc chết đều tràn ngập thần sắc kinh khủng!

Hết thảy quả thực quá nhanh rồi, vừa mới giao thủ không lâu, phe Cổ La đã tổn thất ba người, đây là một chiến quả đáng sợ, một người đơn độc đấu với một liên mình, rõ ràng khi băt đầu thì lực áp mọi người!

Phía trên sơn cốc một mảnh xôn xao, tất cả mọi người phi thường giật mình, Tiêu Thần quả thực tựa như một sát thần, bản thân mang một lực lượng áp đảo đáng sợ.

Bên trong sơn cốc, Tiêu Thần đã thu liễm lực lượng ngũ trọng thiên của bản thân, đóa phù dung sớm nở tối tàn(ý nói là: mạnh mẽ nhất thời -ND), phi thường tự nhiên quá độ đến cảnh giới Thuế Phàm tứ trọng thiên, hầu như không ai phát hiện sự chuyển biến của loại lực lượng này, cho rằng Tiêu Thần vẫn ở vào Thuế Phàm tứ trọng thiên.

"Mọi người tụ cùng một chỗ, không được tách ra!" Cổ La hét lớn, tại giờ khắc này, trong lòng hắn đã cảm giác một chút lạnh người, Tiêu Thần thật đáng sợ, chọn lựa chiến đấu trong sơn cốc, đây là một hồi âm mưu! nguồn TruyenFull.vn

Đâu phải là Tiêu Thần không dám chính diện tranh phong, mà là sợ sau khi hiển hiện lực lượng có tính uy hiếp, loại người như Cổ La sẽ e ngại mà chạy đi, không thể giết chết toàn bộ, rất nhiều liên minh quan chiến ở trên sơn cốc, lúc này đã nhìn ra nguyên nhân hắn lựa chọn cốc chiến.

Trên thực tế quả thực là như vậy, Tiêu Thần hiện tại bản thân là lực lượng ngũ trọng thiên, căn bản không e ngại cái Phục Cừu liên minh này! Bất quá, hiện tại hắn hiển hiện là lực lượng tứ trọng thiên, hắn phải lưu lại một phần thần bí, khi tất yếu sẽ cấp cho đối thủ một cái "Kinh hỉ".

Cổ La dựa kiếm mà đứng, kiếm quang phun ra nuốt vào bất định, hôm nay không có quyển trục để dùng, hắn chỉ có thể đại chiến bằng chính tu vi bản thân. Linh sĩ Lý Lăng Phong phiêu phù ở không trung, quang mang màu xanh quanh thân bắt đầu mạnh mẽ dao động, đem linh lực của bản thân đề thăng tới cực hạn. Chú sư Tạp Đặc đồng dạng đang ở giữa không trung, không ngừng ngâm tụng chú ngữ, công kích năng lượng chú ngữ hung cuồng theo đó giáng xuống.

Mà lúc này, Tiêu Thần lại rất nhanh biến mất, hắn không ngừng biến hóa phương vị tại trong rừng, bắt đầu diệt sát ba đại cao thủ bên ngoài, hắn quyết định trước tiên giải quyết mấy tu giả tu vi hơi yếu nọ, sau đó toàn lực đối phó với Tạp Đặc và Lý Lăng Phong có thể ngự không phi hành.

Cổ La, Tạp Đặc, Lý Lăng Phong đều không muốn bị Tiêu Thần tiêu diệt từng người một đã bắt đầu toàn lực công kích, Tạp Đặc ngâm tụng chú ngữ hoàn tất, từng đạo lôi điện cuồng phách đáng sợ truy đuổi đến Tiêu Thần, đồng thời từng đạo phiến quang nhận năng lượng, như là một phiến mưa sao băng phủ xuống.

Tiêu Thần thay hình đổi vị, trên mặt đất lưu lại từng đạo tàn ảnh, tránh né từng đạo công kích năng lượng chú ngữ, mặt khác đến truy sát mấy tên tu giả.

Linh sĩ, có thể tiếp nối với linh lực, trải qua sau khi được bồi dưỡng, có thể hình thành các loại dị năng. Hiện tại, Lý Lăng Phong đang vận dụng dị năng cường đại, muốn thử đem Tiêu Thần cầm cố lại.

Tiêu Thần quả thực đã cảm giác được ràng buộc, thân thể dần dần trầm trọng như núi, quả thực khó có thể di chuyển một bước, hành động trở nên chậm chạp vô cùng, nếu như không phải có thần diễm hừng hực khiêu động ở bên ngoài ở thể bảo hộ, hắn có thể đã bị quang nhận năng lượng đánh xuống như mưa sao băng của Tạp Đặc xé rách rồi.

"A. . . . . ." Tiêu Thần rống to một tiếng, toàn thân chấn động, lực lượng thần bí cầm cố ở trên người biến mất, mà linh sĩ Lý Lăng Phong ở trên không bị cắn trả, phun ra một ngụm tiên huyết lớn. Thực lực của hắn quả thực cường đại, thế nhưng lại công kích một người, cũng là một tu giả cảnh giới Thuế Phàm ngũ trọng thiên, so với hắn cao hơn hai trọng thiên.

Khoảnh khắc ngắn ngủi, Tiêu Thần đem sau vị tu giả trong Phục Cừu liên minh đánh gục, hiện trường không có ai ngoài hắn đang giằng co với Cổ La, Lý Lăng Phong và Tạp Đặc, còn một gã tu giả đã chạy vào chỗ sâu trong sơn cốc.

Hiện tai là lúc giải quyết ân oán với Cổ La.