Tử Bất Ngữ Quái Lực Loạn Thần

Chương 39: Tỏa hồn trận (thượng)

“Tử Giác”. Hàn Giai Doanh thét lên nhào tới.

Dương Diệp cố sức kéo cô: “Đừng qua đó”.

Sâu trắng làm thành một vòng tròn dày đặc, vây kín lấy Tần Tử Giác, Từ Nhàn Thuyền không nhìn thấy tình huống bên trong, cậu như muốn phát điên. Cậu không dám lên tiếng hỏi Tần Tử Giác, chỉ sợ nếu người nọ trả lời, khôn xà sẽ theo đó xâm nhập vào miệng.

Từ Nhàn Thuyền nôn nóng đi qua đi lại, bẹp, con khôn xà mảnh dài giãy dụa dưới chân cậu rồi chết. Cậu ngẩng đầu, không biết từ lúc nào khôn xà đã chia làm tám hướng khác nhau tiến về phía tám gian nhà. “Xà dũng” vây Tần Tử Giác làm trung tâm, mỗi sợi “Xà liên” đang kéo dài! Tràng cảnh này giống như một trận cực hình, “Xà dũng” giam cầm tội phạm bên trong, “Xà liên” phong tỏa “Xà dũng”.

Thất Sát tỏa hồn trận!

Nghĩ đến khả năng này, Từ Nhàn Thuyền cả kinh đứng ngẩn ngơ một chỗ, trong lúc nhất thời chẳng biết làm thế nào.

Thất Sát tỏa hồn trận là một loại trận pháp rất mạnh của Đạo gia, nó được dùng để vây khốn ác linh. Vong hồn bị nhốt bên trong trận pháp cách mỗi 24 tiếng sẽ phải chịu một lần “Phệ tâm hình”, trừ phi hồn phách của người thụ hình bay ra, bằng không Thất Sát tỏa hồn trận sẽ không phá được. Đây là một loại pháp trận vô cùng ác độc, tựa như một người gặp phải cực hình thiên đao vạn quả, người đó sẽ không lập tức chết đi, mà từ từ hứng chịu từng đao từng đao xẻ thịt, từng chút từng chút lóc xương.

Thế nhưng, trận pháp này đòi hỏi rất cao đối với người làm phép. Đầu tiên, người làm phép phải có pháp lực cao cường, bằng không căn bản không thể khu động Thất sát đến tỏa hồn, thứ hai, người làm phép phải vô cùng lãnh khốc tàn nhẫn, chỉ có như vậy mới có thể hấp dẫn Thất Sát khu động trận pháp. Cái gọi là “Thất Sát”, chính là chỉ Si, Mị, Võng, Lượng, Tiêu, Bạt, Đồi. Thứ khiến cho Cao Thông mất đi thần trí là bức mỹ nhân đồ, nó cũng chính là “Mị” trong Thất sát, khỉ là “Tiêu”, da gấu đỏ là “Đồi”, chó mực là “Võng”…Thứ tự trận pháp đã bị người sửa đổi, đây là nghịch trận!

Thất Sát tỏa hồn trận vốn chỉ có tác dụng với Quỷ hồn, đối với người sống sẽ không tạo ra bất kỳ thương tổn gì, nếu có người muốn cứu Quỷ hồn bị nhốt bên trong, chỉ có thể đem thứ tự Thất Sát trong trận pháp đảo ngược lại. Nhưng bởi vì mỗi người thi pháp sẽ có thói quen khác nhau, thứ tự xếp đặt cũng không đồng nhất, cho nên nếu không phải chính người làm phép thì người bên ngoài muốn phá trận thì rất khó. Điều không tốt nữa là nghịch trận như thế này sẽ có công dụng gì thì không ai biết.

Hàn Giai Doanh bên cạnh đang điên cuồng vùng vẫy, suýt nữa đã thoát khỏi kiềm kẹp của Dương Diệp. Không thể cho cô ấy đi qua, bằng không Tần Tử Giác sẽ gặp nguy hiểm!

Từ Nhàn Thuyền đã từng tính sơ qua ngày sinh tháng đẻ của Tần Tử Giác, cho ra kết luận là Tần Tử Giác có thể chất cực dương rất hiếm thấy, khôn xà ở cõi âm cho dù bao vây Tần Tử Giác như vậy thì cũng rất khó tiến nhập vào cơ thể y. Chỉ cần không bị khống chế thì Tần Tử Giác sẽ không gặp nguy hiểm. Nhưng Hàn Giai Doanh là nữ giới, nữ thuần âm, một khi để cô ấy tới gần Tần Tử Giác, y sẽ bị kí sinh khống chế, ngay cả Hàn Giai Doanh cũng sẽ bị khôn xà tiến vào cơ thể. Nghĩ tới đây, Từ Nhàn Thuyền đi đến kéo Hàn Giai Doanh, lớn tiếng hỏi: “Ngày tháng năm sinh của Tần Tử Giác?”.

Lúc này Hàn Giai Doanh đã sắp phát điên, căn bản không nghe bất luận kẻ nào nói, chỉ một mực muốn giãy ra. Từ Nhàn Thuyền và Cao Thông đè lại hai vai cô, ba người hợp lực mới miễn cưỡng làm cho cô bình tĩnh lại.

“Nói cho tôi biết ngày tháng năm sinh của Tần Tử Giác, việc này rất quan trọng”. Từ Nhàn Thuyền nhanh chóng nói.

Hàn Giai Doanh chảy nước mắt nói ra một chuỗi số, Từ Nhàn Thuyền nén xuống cảm giác hoảng hốt, kết quả sau khi tính toán làm cậu giật mình —— Chí Sát, cực dương.

Việc Tần Tử Giác mang cực dương thì khi Từ Nhàn Thuyền xem qua bát tự cũng đã sớm biết, thế nhưng “Chí Sát” là điều cậu không ngờ tới. Kết quả cho thấy sát khí Tần Tử Giác rất nặng, quỷ quái thông thường rất khó tiếp cận y. Thông tục mà nói, quỷ hung ác thì Tần Tử Giác so với quỷ còn hung ác hơn. Cho nên quỷ quái khi thấy Tần Tử Giác đều phải đi đường vòng. Tạm thời không thể nói sát khí này đối với người sống có ảnh hưởng gì, nhưng nhìn tình huống hiện tại, có thể nói trong thời gian ngắn Tần Tử Giác chắc chắn sẽ an toàn, lo lắng trong lòng của Từ Nhàn Thuyền nhất thời giảm xuống phân nửa.

Vấn đề bây giờ là phải nhanh chóng phá bỏ nghịch trận của Thất Sát tỏa hồn trận. Thất sát tỏa hồn trận, danh như ý nghĩa, là lợi dụng Thất Sát để tiến hành tỏa hồn, nếu là Thất Sát, vì sao ở đây lại có tới 8 gian nhà? Lẽ nào…

Người thi thuật vì tránh nảy sinh việc ngoài ý muốn, tỷ như nghịch trận, thông thường sẽ bố trí bên ngoài Thất Sát tỏa hồn trận một huyệt vị dùng để tiết khí. Thất Sát trấn áp bảy gian phòng, thật ra đó chính là huyệt vị của Thất Sát tỏa hồn trận, huyệt vị bị đóng, khí trong trận không tiết ra được, tán loạn ở trong trận, cho nên tạo cho Quỷ hồn bị giam giữ thống khổ cực lớn, chỉ cần huyệt tiết khí vừa mở, khí trong trận được phóng xuất, giải thoát vong hồn, khôn xà theo đó cũng lui đi.

Dư ra một gian phòng, hẳn là chỗ của huyệt tiết khí. Nhưng vấn đề rốt cuộc là gian phòng nào? Để đề phòng huyệt tiết khí bị sử dụng, người thi thuật sẽ đem huyệt này bố trí y như Sát trong Thất Sát, trận pháp này đã bị nghịch qua một lần, nếu tái nghịch thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì, vì thế nhất định phải tìm đúng cái huyệt kia. Lí giải của Từ Nhàn Thuyền đối với Thất Sát cũng chỉ giới hạn ở Mị, Tiêu, Đồi, Tứ Sát còn lại, chỉ biết là do Tinh quái sơn lâm biến thành, hình tượng cụ thể không thể nào biết, vậy thì phải làm sao mới tìm được đây?

Từ Nhàn Thuyền cắn răng đi đến bốn gian phòng còn lại, một gian phòng trong đó chỉ có một con chó mực sống sờ sờ giống như Hàn Giai Doanh nói ban nãy, nó yên lặng nằm trên mặt đất, tựa hồ là đang ngủ. Nhưng ngay khắc Từ Nhàn Thuyền nhìn xuyên qua cửa sổ trông thấy nó, da mắt của nó hơi nâng lên rồi nhắm lại, phảng phất cứ như một vị lão nhân cơ trí, trầm mặc mà lại an tường. Dựa vào trực giác, Từ Nhàn Thuyền khẳng định suy đoán vừa rồi của mình, đây là “Võng”.

Gian phòng tiếp theo bày biện theo kiểu dáng phòng bếp, bếp lò, thớt gỗ, chén đũa, thậm chí còn có rau cải xanh tươi. Trong nồi tỏa ra hơi nóng, mùi hương hấp dẫn bay vào mũi Từ Nhàn Thuyền. Nhưng thứ làm con người ta chú ý nhất chính là cái lu đựng nước bằng đồng đỏ, nó chiếm hết 1/3 gian phòng, mặt ngoài được chạm khắc rất tỉ mỉ, miêu tả tình cảnh nơi nào đó bị lũ lụt. Đúng rồi, đây là “Lượng”. Hầu như toàn bộ ghi ghép về con quỷ này, đều không thoát khỏi liên quan tới nước.

Gian phòng thứ ba hoàn toàn tương phản với gian phòng khi nãy, đồ dùng đầy cả phòng, trên đó đều bám một lớp đất vàng thật dày, giống như mọi thứ được vớt lên từ dưới nước, vừa dễ vỡ lại vừa khô cằn. Gió không biết từ đâu thổi tới, tạo thành lốc xoáy nhỏ trong phòng, cuốn lên một ít cát mịn. Cảnh tượng rất dễ làm người khác liên tưởng đến sa mạc nóng rực, đây là “Bạt” có quan hệ mật thiết với sự khô hạn.

Đã phân biệt được Lục Sát trong Thất sát, cái cuối cùng chính là “Si”.

Thư tịch ghi chép về “Si” ít vô cùng, đa số giải thích chung chung là “Sơn thần và Tinh quái”, trong hai gian phòng còn lại, một gian là “miếu sơn thần” bày đầy trang sức, thần án, cống phẩm, hương nến và đầy thủ mọi thứ. Gian cuối cùng lại vô cùng bất đồng, giống như một sơn động âm u, ánh nắng mặt trời không thể chiếu tới, dựa vào mắt thường chỉ có thể nhìn thấy giữa phòng có một cây cột dựng thẳng rất kỳ quái. Từ Nhàn Thuyền lấy di động ra chiếu sáng, một đôi mắt thú ám kim sắc xuất hiện ngay trước mắt —— rồng!

Từ Nhàn Thuyết hít sâu một hơi, thối lui hai bước, lấy ra trong túi một cái đèn pin cường lực, lúc này mới nhìn rõ cảnh tượng bên trong. Đó là một con hắc xà vô cùng lớn. Thân thể của nó chôn ở dưới đất, một gian phòng đại khái chỉ có thể chứa đủ sọ đầu của nó. Lớp ngoài của hắc xà to lớn là một lớp vẩy màu đen tinh mịn, bị ánh đèn chiếu qua liền lộ ra một màu đỏ sậm, hẳn là loại thuốc nhuộm đỏ chuyển đen. Hấp dẫn Từ Nhàn Thuyền nhất chính là kim nhãn của hắc xà. Con ngươi không dựng thẳng đứng như xà bình thường. Hắc xà này có con ngươi hình tròn không khác gì với con người, hơn nữa nó còn có mí mắt và lỗ tai. Lui về sau vài bước, Từ Nhàn Thuyền ngạc nhiên phát hiện, hắc xà lại có gương mặt y như con người!

Thư quỷ trong Quỷ môn quan đã từng đề cập tới, “Si” là một loại động vật “Nhược long nhi hoàng”, nếu long không phải là long, lẽ nào là chỉ xà sao? Vậy “nhi hoàng”(40) giải thích như thế nào? Nó rõ ràng là một con hắc xà a! Hơn nữa, Si là một loại tà vật, mà trong mắt hắc xà lại mơ hồ lộ ra vẻ uy nghiêm. Nó chỉ lặng im nhìn Từ Nhàn Thuyền, khiến cậu có cảm giác bị bao quanh bởi một sức mạnh to lớn và sâu rộng. Lần đầu tiên trong đời, Từ Nhàn Thuyền cảm giác được loại sức mạnh thần kỳ tương tự với “Cự long uy áp”. Nếu có người nói cho Từ Nhàn Thuyền đây thực sự là một con rồng, Từ Nhàn Thuyền tuyệt đối sẽ không hoài nghi.

(40) “nhi hoàng”: màu vàng.

Một bên là sơn thần cát lợi, một bên là cự long uy nghị, nhìn như hai bên đều không có quan hệ gì với Thất Sát, rốt cuộc cái nào mới là huyệt tiết khí đây?

Đứng ở góc độ của một người bày binh bố trận mà nói, đương nhiên là không hi vọng trận pháp của mình bị phá, nếu là như thế, vậy có nên chọn lựa gian phòng sơn thần? Dù sao thì dựa theo suy nghĩ của người bình thường, còn hơn vừa mở cửa sẽ có cự xà xông ra ngoài, còn miếu sơn thần thì tương đối làm người ta an tâm hơn, chỉ là…

Ở phía bên kia, phạm vi của “Xà dũng” đã thu hẹp một chút, nếu như không nhanh chóng thì “sát khí” trên người Tần Tử Giác cũng sẽ không chống đỡ được bao lâu. Nhìn đến đó Từ Nhàn Thuyền cắn răng đi về gian phòng giam giữ hắc xà —— không quản được nhiều như vậy. Cậu đánh cuộc hắc xà là thánh vật chứ không phải tà vật!

Ầm!

Đầu rắn to lớn nâng lên cao, cả gian phòng đều sụp xuống. Chọn…sai rồi!

Hắc xà trở mình, thuận theo cây cột dựng thẳng chui vào lòng đất, trong khoảnh khắc không thấy bóng dáng.

Ầm ầm!

Đúng lúc này, cửa bảy gian phòng còn lại bỗng nhiên mở toang, bảy luồng gió mạnh xuất hiện, trong nháy mắt cuốn lên vô số khôn xà, đem chúng nó gom lại vào phòng. Chưa tới một phút, tất cả khôn xà đều đã được quét đi sạch sẽ.

“Tử Giác!”. Hàn Giai Doanh nhanh chóng xông lên, lôi kéo Tần Tử Giác kiểm tra từ trên xuống dưới, “Có bị thương không?”.

Nhưng mà, không đợi Tần Tử Giác trả lời, trên mặt đất lại phát sinh biến hóa mới.

Từ Nhàn Thuyền thở dài, bất đắc dĩ nói thầm: “Cái này mới là phiền phức lớn…”

Cái thứ khủng khiếp kia đã xuất hiện.

END 39