Tu Tiên Chi Phế Sài

Chương 51

Đối với trả lời của Dịch Nhiên, Phó Tu Vân tuyệt đối là một trăm vạn lần không tin, cho tới giờ tại sao y cũng chưa từng biết có ảo cảnh là phải dùng cài này mới có thể giải trừ?! Nhất định có những cách khác có thể giải trừ, nhưng người này nhất định là hoặc bởi vì nguyên nhân nào đó lựa chọn việc này!

Biểu tình trừng mắt của Phó Tu Vân giống như đang nhìn Dịch Nhiên là một kẻ lưu manh, người sau vốn là có chút chột dạ, lúc này thấy biểu tình này nhất thời đã cảm thấy chột dạ tới cực điểm, không nhịn được rốt cục bùng nổ: "Ánh mắt của ngươi đây là gì? Đây là lần thứ hai ta dùng loại cách này bài trừ ảo cảnh!" Chuẩn xác mà nói là sau khi hôn Phó Tu Vân ở trong ảo cảnh, hắn lại không cảm thấy tim đập rộn lên chút nào, Dịch Nhiên ở lần đầu tiên đã cảm thấy không đúng, sau đó trực tiếp cầm kiếm đâm chết thứ đối diện.

Về phần lần thứ hai vừa rồi, Dịch Nhiên kiếm thổ hào biểu thị là hắn tuyệt đối sẽ không nói cho Phó Tu Vân, lần thứ hai hắn nghĩ cảm giác đúng rồi, mới tiếp tục nữa. Coi như đồ ngu cũng có thể nghĩ đến, một khi hắn nói như vậy, tuyệt đối sẽ có phiền phức lớn.

Phó Tu Vân nhìn Dịch Nhiên một lần nữa quay về đầu trọc rồi, hơn nữa mặt hắn nghĩa chính ngôn từ* [định nghĩa đã được chứng minh, lời nói nghiêm túc], thoạt nhìn ngược lại đặc biệt có sức thuyết phục. Chẳng qua ở trong lòng Phó Tu Vân cười lạnh vài tiếng. Thật cho rằng chúng ta là mới vừa quen biết? Từ khi quen biết đến bây giờ ít ra một năm rồi, coi như là người chậm chạp đi nữa cũng có thể phát hiện một ít diện mục chân thật của đối phương rồi.

Mà Phó Tu Vân đối với Dịch Nhiên hình dung bạch trực nhất chính là: Đây là một băng sơn mặt liệt mặt ngoài nhìn qua vô cùng cao lãnh, khí phách, lại lợi hại. Nhưng trên thực tế nội tâm thích thổ tào, làm việc không nói lời nào còn tốt, một khi hắn mở miệng, là có thể trực tiếp tức chết người. Mặt khác, điểm trọng yếu nhất là, người này tuyệt đối không chính trực giống như ngoài mặt như vậy.

"Ồ, ta kỳ thực không có ý gì khác. Chính là muốn nói cho ngươi biết, nếu như ngươi dùng loại cách này bài trừ ảo cảnh, như vậy trước đó không biết ngươi cùng thứ gì hôn lên nhỉ, có thể trúng độc hoặc bị nhiễm gì đó hay không, dù sao ngươi cũng biết, đó ngay cả người cũng không phải."

Thốt ra lời nói này, sắc mặt Dịch Nhiên vốn trấn định thiếu chút nữa đổi xanh, hắn tự nhiên là nghĩ được thứ bị hắn một kiếm đâm chết kia có bao nhiêu buồn nôn. Hiện giờ duy nhất hắn có thể tự an ủi mình chính là, ít ra hắn không cùng cái thứ kia tới giao lưu sâu sắc, chỉ là đụng phải môi... Nhưng hắn không phải không thừa nhận, cũng chỉ có thể mặt xanh tiếp nhận lời nói của Phó Tu Vân quả thực buồn nôn đến hắn rồi.

"... Quên đi, tiếp tục đi về phía trước." Lãnh khí quanh thân Dịch Nhiên vô cùng đủ, sắc mặt kia giống như là tùy thời đều có thể tìm một người hung hăng đánh một trận.

Phó Tu Vân nhìn thấy vẻ mặt này của Dịch Nhiên liền vui vẻ, lúc bị chiếm tiện nghi nếu như ngay cả phản kích cũng không có, thật coi y như bao tử nữ* tu sao?!

[Hiện nay internet chỉ "Bao tử nữ" là thân thể to lớn. Đầu tiên chúng ta tới phân tích một chút nguồn gốc nên hàm nghĩa.

Bao tử/Bánh bao: Bánh bao xuất sắc nhất, phải da mỏng, nhân nhiều, hơn nữa nhân thịt còn phải là làm thịt heo xuất sắc, đủ phân lượng;

Da mỏng: Bất luận người nào cũng có thể đến ấn vào, hơn nữa sau khi nhấn vào còn không dám ấn tiếp. Nói chung bên nhà chồng có người đến khi dễ, cho tới bây giờ chỉ có yên lặng chịu đựng, len lén khóc, chưa bao giờ dám ngỗ nghịch, lại không dám chửi, thậm chí ngay cả biểu hiện ủy khuất cũng không dám biểu hiện trước mặt người nhà chồng;

Thịt lớn: Bản thân yêu dâng hiến, cống hiến sức lao động thể lực, làm nội trợ, sinh con, mang theo con, săn sóc ni cô, bà bà, chú nhỏ, không oán không hối hận vì nhà chồng làm cống hiến;

Thịt nhân phải làm thịt heo xuất sắc: Rất nhiều người vợ, đối mặt nhà chồng không chỉ tìm lấy tận cùng, hướng nhà mẹ đẻ đưa tay đòi tiền đòi lấy vật, một lần lại một lần đến tận xương già của cha mẹ, lấy đào nhà mẹ đẻ bổ nhà chồng là vinh quang.

Căn cứ đặc thù kể trên, bạn trên mạng đem bánh bao cùng một loại nữ tính liên hệ với nhau. Đồng thời nhiều các bao tử nữ ở trên internet diễn đàn biểu đạt nội tâm buồn khổ, bất mãn. Ở trong mắt bạn trên mạng, bao tử nữ phần nhiều là kẻ khác đồng tình, ngoài loại ngoài bi thương không bất hạnh ngoài giận không tranh - nguồn baike]

Chẳng qua Phó Tu Vân vẫn là trước tiên xoay người đi nhìn tình huống của Hồ Bạch và Hồ Lộ một chút. Lúc này hai người kia đã bị Thạch Hâm và Tiểu Sỏa Đản lăn qua lăn lại tỉnh lại. Tình huống Hồ Lộ coi như đỡ, chính là lúc vừa mở mắt thấy Tiểu Sỏa Đản nhịn không được lui về sau vài bước, dường như ảo cảnh của hắn là liên quan đến lửa, lúc này rõ ràng không nóng còn một mực đổ mồ hôi. Nếu so sánh, tình huống Hồ Bạch thảm hơn, hai mắt hắn hiện lên ánh sáng đỏ thắm, một bộ dạng tinh thần muốn hỏng mất, trong miệng của hắn còn một mực nhỏ giọng nói xin lỗi, cả người đều co rút trên mặt đất bất động. Hồ Lộ và Thạch Hâm ở bên cạnh muốn khuyên hắn một chút hoặc an ủi một chút, nhưng lại không biết phải làm sao, chỉ có thể lo lắng suông.

Phó Tu Vân ngồi xổm trước mặt của Hồ Bạch nhìn vẻ mặt của hắn, bỗng nhiên mở miệng nói: "Nếu như ngươi còn trễ nải như vậy nữa, đan Mai Yêu có thể cũng sẽ bị Ti phu nhân và Hậu Lôi lấy được."

Không cần Phó Tu Vân lại nói thêm những thứ khác, Hồ Bạch lúc nghe được câu này tất cả tâm tình đều bị hắn cưỡng chế xuống, hắn chống đầu gối đứng lên biểu tình trên mặt cực kỳ giống dáng vẻ của hắn hại người trước đây Phó Tu Vân và Dịch Nhiên nhìn thấy ở trong hồ.

"Ngươi nói đúng, ta tuyệt đối không thể ở chỗ này làm lỡ. Sai lầm lớn chờ ta lấy được yêu đan lại nói!!" Nói như vậy Hồ Bạch cắn răng đi nhanh đi về phía trước, tốc độ của hắn cực nhanh, giống như là truy đuổi thứ gì.

Đường kế tiếp đã không có ảo cảnh mê hoặc cho dù có không ít yêu thú, ma thú tập kích, nhưng năm người đồng lòng hợp lực đi coi như thuận lợi, cứ như vậy sau khi đi gần một canh giờ, bọn họ thấy được một gốc cây khổng lồ, đại thụ hầu như cao vót trong mây.

Hồ Bạch khi nhìn đến cây này sau đó thoáng cái liền thở dài một hơi, "Thấy cây này thì đại biểu chúng ta cách nơi trung tâm rất gần. Chỉ cần dọc theo hướng Đông lại đi nửa canh giờ, là có thể đến Thiên mộ. Hơn nữa nơi này là một nơi có thể nghỉ ngơi, bản thân cây này đã có uy áp và phòng ngự, có thể tu giả nhân tộc các ngươi không có cách nào lên cây, thế nhưng chỉ cần huyết mạch yêu tộc, bất kể là linh thực hay là linh thú, đều có thể đi lên nghỉ ngơi."

Phó Tu Vân nghe nói như thế hơi hơi nhíu mi, "Có cách gì làm cho tu giả nhân tộc đi vào không? Thạch Hâm, dọc theo con đường này ngươi cũng thu hoạch không ít linh tài thuộc tính Thổ và thuộc tính Kim rồi, đường kế tiếp mạo hiểm vạn phần, chúng ta không thể bảo đảm cứu ngươi trước tiên, như vậy rất có thể ngươi sẽ bị một kích đánh chết, cho nên đề nghị ngươi vẫn là ở tại chỗ này tương đối tốt hơn."

Thạch Hâm nghe xong trực tiếp gật đầu, hắn lúc này là người ở trong năm người có dáng vẻ chật vật nhất, đồng thời bên cánh tay phải và chân trái đều bị thương. Kỳ thực coi như là Phó Tu Vân không nói, cũng muốn chủ động xin không lại đi tiếp nữa, chỉ là dọc theo con đường này hắn đều không có tìm được nơi thích hợp nghỉ ngơi và ẩn núp, giờ có gốc đại thụ này, hẳn là tốt rồi, đương nhiên hắn phải có cách đi vào phạm vi bảo hộ của đại thụ.

Hồ Bạch suy nghĩ một chút có chút tiếc nuối lắc đầu: "Hình như không từng có đi, mặc dù gốc cây này thoạt nhìn đã có chút không sức sống. Nhưng che chở của nó cũng không phải những tu giả như chúng ta ngay cả kỳ Kim Đan cũng không thể ứng đối được. Ta không có cách gì tốt."

Vì vậy Thạch Hâm đặc biệt nghiêm túc nhìn về phía Hồ Lộ bên cạnh. Đạo trưởng Hồ Lộ biểu thị bị nhìn có chút như núi lớn đè, chẳng qua hắn ngược lại thật sự có cách có thể giúp Thạch Hâm.

"... Ngươi phải bảo đảm sau khi lên cây an an ổn ổn làm một cục đá nằm ở trên cây, không thể lộn xộn cũng không thể tùy ý ngắt lá cây này, nếu như có bất kỳ hành vi thương tổn một chút đến đại thụ này, như vậy chết sống của ngươi cùng ta không liên quan."

Thạch Hâm vội vàng gật đầu: "Ngươi yên tâm đi, trên đường ta thu hoạch đã đủ nhiều rồi, giờ đã muốn tìm một chỗ an toàn lẳng lặng đả tọa tu luyện, chuyện gì khác đều sẽ không muốn làm."

Hồ Lộ tỉ mỉ nhìn biểu tình của Thạch Hâm một chút, tin tưởng hắn cũng không đang nói dối, liền đem một tiểu hồ lô màu hồng phấn đáng yêu giao vào trong tay của hắn. "Đây là Tiểu Phấn Hồng của ta, có nó ngươi tạm thời có thể cho những thực vật cho rằng ngươi là cùng loại. Chẳng qua nó có thời gian hạn chế, nếu như một ngày sau chúng ta vẫn chưa về, ngươi phải mau chạy ra đây cho nó bổ sung đầy đủ linh lực sau đó, lại đi vào. Hiệu quả của nó cũng chỉ có thể bảo đảm một ngày đồng hóa."

Thạch Hâm kinh ngạc nhìn tiểu hồ lô màu hồng nhạt trong tay, loại bảo bối này cũng không nhiều. Ngay cả Dịch Kiếm Thổ Hào thường thấy tình cảnh lớn cũng nhìn nhiều mấy lần. "Loại bảo bối này các ngươi rất ít nhìn thấy có phải không nha? Nhìn các ngươi mỗi một người đều có loại vẻ mặt này. Chẳng qua cũng không trách được các ngươi rồi, kỳ thực Tiểu Phấn Hồng cùng ta là quan hệ phối hợp, cho nên đừng xem nó nhỏ, nhưng nó cũng là bảo bối hạng hai trong hồ lô ta sở hữu!" Hồ Lộ đặc biệt kiêu ngạo mở miệng nói một lần, sau đó vừa liếc nhìn Thạch Hâm, "Cho nên, nếu như ngươi dám có ý nghĩ không thích hợp chiếm làm của riêng bảo bối gì đó của ta, mau chóng triệt tiêu càng sớm càng tốt đi, Tiểu Phấn Hồng cùng ta có liên hệ tự nhiên, mặc kệ ngươi đi tới chỗ nào ta đều có thể tìm được ngươi!"

Thạch Hâm lúc này trái lại rất cảm động, "Đa tạ Hồ Lộ huynh, ngươi tín nhiệm ta như vậy, ta nhất định sẽ không cô phụ tín nhiệm của ngươi!"

Hồ Lộ lúc này mới hài lòng gật đầu. Đang lúc bọn họ còn muốn nói gì nữa, Dịch Nhiên đột nhiên mở miệng, "Hồ Bạch lên cây!"

Bởi vì đoạn đường này bọn họ đã dưỡng thành hiểu ngầm không tệ rồi, Hồ Bạch nghe nói như thế sau đó không cần suy nghĩ biến thành hồ ly nhảy lên cây, mà Thạch Hâm cũng cầm Tiểu Phấn Hồng đi tới gốc cây lớn bên cạnh đường kính ước chừng hơn mười thước, biến thành một tảng đá màu vàng đất tầm thường.

Cứ như vậy, đứng ở bên cạnh cây cũng chỉ còn lại có ba người Phó Tu Vân, Dịch Nhiên, Hồ Lộ.

"A, không nghĩ đến ba vị tới lại còn sớm hơn so với chúng ta. Đây thật là khiến người ta kinh ngạc, chỉ bằng điểm này thủ đoạn của ba vị tuyệt đối cũng đủ ung dung tự tại một phương đó. Thật đáng tiếc, ba vị lại không có ký kết khế ước cùng ta."

Nói chuyện là Ti phu nhân, lúc này hình dạng của vị phu nhân này cùng trước khi đi vào trung tâm Huyễn Vụ không có khác biệt gì quá lớn, nhưng nhìn kỹ vẫn có thể đủ nhìn ra dung nhan của nàng có chút tiều tụy. Mà ở bên cạnh nàng dĩ nhiên là Hậu Lôi, lúc này người này đang híp hai mắt, dường như ở xung quanh bọn họ tìm kiếm gì đó. Ở sau lưng hai người bọn họ, còn có hơn ba mươi người, thần sắc của những người này đều mang sát ý và dại ra khác thường, chung quy khiến người ta cảm thấy có chút không bình thường.

"Ha ha, có cái gì tốt để đáng tiếc chứ? Phu nhân không phải đã đến nơi này sao? Phía sau phu nhân còn có nhiều người như vậy, nhiều mấy người chúng ta cũng không nhiều, ít mấy người chúng ta cũng là không ít." Phó Tu Vân cười híp mắt đáp lời, khiến Ti phu nhân trực tiếp theo dõi y, dường như đang tìm tòi nghiên cứu y rốt cuộc là người thế nào.

"Chớ nói nhảm, nếu đụng phải chính là số mệnh như thế của các ngươi, hồ ly Hồ Bạch ở nơi nào?! Đem hắn giao ra đây, ta ngược lại có thể suy nghĩ tha các ngươi một mạng!" Biểu tình của Hậu Lôi lúc này hoàn toàn đã không ngụy trang ôn hòa trước kia, hai đôi mắt tròn quá mức gắt gao mà nhìn chằm chằm Phó Tu Vân, "Ta ở trên người các ngươi ngửi thấy mùi của hắn!!"

Ánh mắt Phó Tu Vân nheo lại, chẳng qua cười lại càng thêm ôn hòa, "Hồ Bạch gì chứ? Thật đúng là ta nghe không hiểu đó, ở đây chỉ có ba người chúng ta. Ngươi cũng biết, sau khi đi vào trung tâm Huyễn Vụ, vậy cũng từng bước kinh tâm, ba người chúng ta có thể gom lại cùng nhau cũng đã là duyên phận rồi."

Nghe nói như thế, Hậu Lôi chợt nheo lại hai mắt, sau đó ha ha mà nở nụ cười hai tiếng, "Được, được. Giết cho ta!!" Nụ cười kia ở trong nháy mắt trở nên dữ tợn vô cùng, đồng thời cánh tay gã vung lên, phía sau hơn ba mươi tu giả lại đồng thời mà làm xong tư thế, tất cả đều hướng về ba người Phó Tu Vân giết tới!!

Phó Tu Vân hừ lạnh một tiếng, giơ chân lên, làm tốt tư thế hô to:

"Chạy về phía trước!"

Khóe miệng Dịch Nhiên và Hồ Lô giật một cái, sau đó chạy đuổi theo. Lúc này địch nhiều ta ít, theo chân bọn họ liều mạng mới là ngu, đợi sau khi tới mộ Thiên gặp được yêu vật lớn hơn, xem ai có thể tiếp tục kiêu ngạo!

———

ON��KZѸ