Tu Tiên Tại Đấu La

Chương 27: 27: Khai Mạc

Tại một góc của Tinh La Sâm Lâm.

Bên một bãi đất trống, một tổ hợp ba người, hai nam, một nữ đang cùng một đầu Quỷ Báo giao thủ.

Nếu như nhìn vào tình hình hiện tại thì có lẽ đầu Quỷ Báo này sắp không trụ nổi, bởi vì nó đã bị thương rất nặng.

Lại qua một lúc nữa…

Rầm…!!!

Đầu Quỷ Báo tu vi 1700 kia liền ngã xuống đất.

“Đại tiểu thư, mau giết nó đi!”

Một lão nhân khoảng 50 tuổi cất giọng nói, dưới chân của hắn là năm cái hồn hoàn, hai vàng, hai tím, một đen – một tên Hồn Vương.

“Vâng, Trần lão!”

Ở phía sau, một thiếu nữ tầm khoảng 15 tuổi bước ra, liền trả lời.

Chỉ thấy nàng đi về phía đầu Quỷ Báo đang thoi thóp kia, cúi người xuống, từ trên người lấy ra một chuôi đao…

Phập…!!!

Một đao vừa hạ xuống, đầu Quỷ Báo nọ liền lập tức tắc thở, phía trên liền xuất hiện một cái hồn hoàn màu tím.

Thiếu nữ nọ sau khi thu lại chuôi đao, liền đưa mắt đảo về phía cái hồn hoàn đang lơ lửng, sau đó ngồi xuống, khoanh chân lại, bắt đầu hấp thu hồn hoàn.

“Trần An, ngươi nói xem đại tiểu thư sẽ thu được cái hồn kỹ gì?” Một lão nhân khác đứng bên cạnh Trần An hỏi.

“Bạch Lôi, có phải là ngươi già quá rồi không? Chuyện đơn giản như vậy mà cũng hỏi?” Trần An có chút khó chịu nói.

“Hừ, tức giận cái gì.

Ta làm sao mà không biết.

Vũ hồn U Minh Linh Miêu của Chu gia truyền thừa qua biết bao nhiêu năm, hồn kỹ thứ ba tự nhiên là U Minh Trảm…”

Dừng một lát, Bạch Lôi lại tiếp: “Có điều, Trần An, ngươi không thấy cứ như vậy quá bình thường sao.

Biết đâu được hồn kỹ thứ ba của đại tiểu thư của chúng ta biến dị thì sao?”

Trần An sau khi nghe Bạch Lôi nói vậy liền trầm ngâm một lát, sau đó mới mở miệng: “Cũng đúng…”

Hai canh giờ sau…

Thiếu nữ kia lúc này cũng đã hấp thu xong cái hồn hoàn ngàn năm đầu tiên, sau khi ổn định lại tu vi liền đứng dậy, nhanh chóng triệu hoán ra vũ hồn.

“U Minh Linh Miêu, phụ thể!”

Lập tức, cả người của thiếu nữ liền trở nên hư ảo, trên đầu liền xuất hiện hai cái tai mèo, phía sau lưng thì xuất hiện một cái đuôi dài màu đen, còn dưới chân thì hiện ra ba cái hồn hoàn, hai vàng, một tím.

“Đệ Tam Hồn Kỹ – U Minh Trảm!”

Lời vừa dứt, thiếu nữ nọ liền nhảy lên phía trên, hai tay đưa ra sau lưng, sau đó bổ nhào tới một phiến đá gần đó, đánh ra một kích hình bán nguyệt.

Rầm…!!!

Phiến đá xấu số nọ sau khi lãnh trọn một kích của hồn kỹ ngàn năm liền lập tức biến thành một đống nát vụn.

Còn chủ nhân của hồn kỹ vừa rồi thì đã đứng sang một bên, đôi mắt đen láy chăm chú ngắm nhìn uy lực của hồn kỹ mà bản thân vừa đạt được.

— QUẢNG CÁO —

Hai người Trần An cùng Bạch Lôi không biết từ lúc nào liền đã đứng sau lưng thiếu nữ, cung kích nói: “Đại tiểu thư, chúc mừng ngài đạt được hồn kỹ thứ ba!”

Thiếu nữ nọ khi nghe mấy lời này của hai lão già cũng không có tỏ ra vẻ gì, chỉ đáp lại: “Trần lão, Bạch lão, mặc dù ta là đại tiểu thư của Chu gia nhưng cũng chẳng phải cường giả gì, hai người các ngài không cần phải như thế đối với ta…”

“Nhưng mà…”

Không đợi hai người kia nói hết câu, nàng liền cắt đứt: “Mặc dù trong gia tộc, ta là một thiên tài nhưng tại cuộc thi học viện hồn sư cao cấp toàn đại lục, có bao nhiêu thiên tài tụ họp, chưa biết chừng còn mạnh hơn ta.

Với lại, Chu Lạc ta muốn làm một cường giả chân chính chứ không thích nghe mấy lời này.”

“Được rồi, được rồi.” Trần An nghe Chu Lạc nói như vậy liền lập tức đáp ứng.

Sau đó, Bạch Lôi cũng tiếp lời: “Đại tiểu thư, chúng ta cũng mau rời đi khỏi nơi này thôi, không nên ở lại quá lâu.”

“Được rồi!!!”

Cứ như vậy, ba người nọ liền rời đi…

Có điều, khi ba người vừa rời khỏi, một bóng người liền xuất hiện ngay tại cái xác của đầu Quỷ Báo nọ.

Chỉ thấy hắn phất tay một cái, vốn một cái xác cực lớn nằm dưới đất liền biến mất, vô ảnh vô tung.

Sau khi thu lấy cái xác, Mục liền ngẫm lại lời của Chu Lạc lúc nãy: “Tinh La Đế Quốc – Chu gia? Cuộc thi học viện hồn sư cao cấp toàn đại lục?”

“Tiểu tử kia có lẽ là sẽ tham gia, cũng nên đi xem một chút.”

Lời vừa dứt, bóng dáng Mục cũng biến mất trong hư không…

***

Qua hơn 20 năm lăn lộn tại Đấu La Đại Lục, Mục tự nhiên là biết tình hình hiện tại của mảnh đại lục này.

Trước kia, trên Đấu La Đại Lục chỉ tồn tại hai đại đế quốc là Thiên Đấu Đế Quốc và Tinh La Đế Quốc.

Một núi thì tất nhiên không thể chứa hai hổ được, hai đế quốc này tự nhiên cũng vậy, chiến tranh liên miên không dứt.

Tình hình như vậy kéo dài rất lâu, nhưng nó chỉ chấm dứt khi Vũ Hồn Điện xuất hiện làm cho Đấu La Đại Lục rơi vào thế cục cân bằng.

Và cũng kể từ khi Vũ Hồn Điện xuất hiện, khắp nơi, bình dân đều được thức tỉnh vũ hồn miễn phí, tự nhiên cũng xuất hiện nhiều thiên tài kiệt xuất.

Mà đối với thiên tài thì ai cũng đỏ mắt cả, không riêng gì Vũ Hồn Điện, hai đại đế quốc cũng vậy.

Chính vì vậy mà ba cái thế lực này đã đi đến một cái quyết định.

Đó là chính là tổ chức cuộc thi học viện hồn sư cao cấp toàn đại lục, mục đích là nhằm để tìm kiếm nhân tài cho thế lực bản thân.

Và để nhiều người đăng ký tham gia, cả ba thế lực đều sẽ lấy hồn cốt làm phần thưởng cho chiến đội chung cuộc.

Có điều, hồn cốt thực sự rất hiếm thấy, cho nên chỉ có thể tổ chức 5 năm một lần, mỗi lần thì phần thưởng là một khối hồn cốt.

Và năm nay chính là năm sẽ diễn ra cuộc thi này.

Đã nói về cuộc thi học viện hồn sư cao cấp toàn đại lục thì cũng nên nói về quy tắc.

Vì mục đích là để tìm kiếm nhân tài cho nên hoàn toàn nghiêm cấm việc giết người, nếu như vi phạm thì sẽ bị bãi bỏ tư cách tham gia trong các lần tới.

Tại cuộc thi này, có tất cả 3 đội hạt giống, sẽ không cần tham dự các vòng đấu loại mà trực tiếp tuyển thẳng vào vòng chung kết.

Một đội của Thiên Đấu Đế Quốc, một đội của Tinh La Đế Quốc cùng một đội của Vũ Hồn Điện.

Như vậy, ngoại trừ 3 chiến đội kia, các chiến đội còn lại muốn tham gia vào vòng chung kết thì sẽ phải vượt qua các vòng đấu loại.

Các vòng đấu loại này sẽ do hai đế quốc tổ chức thi đấu.

Vòng đấu loại cũng chia thành hai vòng.

Một là vòng dự tuyển, sẽ được tổ chức ở đại đấu hồn trường tại thủ đô của hai đế quốc, người dân có thể vào xem thi đấu.

— QUẢNG CÁO —

Hai là vòng tiến cấp, sẽ được tổ chức ở nơi đóng quân của hai đế quốc, người bình thường không được phép tiến vào.

Sau khi trải qua hai vòng này, đế quốc sẽ chọn ra 5 chiến đội mạnh nhất, hợp cùng với 1 chiến đội hạt giống, tạo thành 6 chiến đội đại diện cho đế quốc tham gia vào vòng chung kết được tổ chức ở Vũ Hồn Thành.

Như vậy, tại vòng chung kết, nếu như tính tổng thì sẽ có tất cả 13 chiến đội tham gia, 6 chiến đội của Thiên Đấu Đế Quốc, 6 chiến đội của Tinh La Đế Quốc cùng 1 chiến đội của Vũ Hồn Điện.

Có điều, đừng nhìn vào số lượng chiến đội mà đánh giá khả năng thắng thua của ba thế lực.

Lần nào cũng vậy, đội vô địch luôn là Vũ Hồn Điện, chính vì thế mà số lượng hồn cốt mà bọn họ thu về cực kỳ nhiều, làm cho hai đại đế quốc đứng ngồi không yên.

(Tác: trong nguyên tác phần đấu hồn, do lười nên tại hạ chỉ đọc lướt qua, cho nên đoạn này chỉ là chém gió cho vui, nếu có sai sót, mong chư vị đạo hữu bỏ qua)

Mục sau khi nắm rõ các thông tin về cuộc thi này thì có chút cảm khái: “Vũ Hồn Điện chỉ tuyển nhân tài, phế vật thì bị đào thải, tự nhiên là luôn luôn vô địch…”

“Cũng không như cái đám quý tộc mục nát của hai đại đế quốc, lúc nào cũng lo ăn chơi, không lo tu luyện…”

Dừng một lát, Mục lại tiếp: “Cũng không biết tiểu tử kia có dành được vô địch được không?”

***

Thiên Đấu Đế Quốc.

Thiên Đấu Thành.

Thiên Đấu đại đấu hồn trường.

Nơi này là một trong những tòa kiến trúc lớn nhất tại Thiên Đấu Thành, cũng như là Thiên Đấu Đế Quốc.

Với quy mô như vậy thì việc chứa hơn tám vạn người cùng một lúc tự nhiên là có thể.

Có điều, bởi vì hôm nay là ngày khai mạc cho cuộc thi học viện hồn sư cao cấp toàn đại lục, cho nên lúc này đây, nơi này đã là một biển người.

Chính vì vậy mà Thiên Đấu Đế Quốc đã cử ra rất nhiều binh lính, kỵ sĩ để giữ gìn trật tự.

Nếu như nhìn tổng thể toàn bộ Thiên Đấu đại đấu hồn trường thì có thể nhìn ra ba khu vực chính.

Thứ nhất, đó chính là sân đấu.

Nơi này được cấu thành từ vô số hồn đạo khí hiện đại, cực kỳ vững chắc, sẽ là nơi thi đấu chính của các chiến đội.

Tiếp theo là khu vực xung quanh sân đấu, đó chính là khu vực giành cho khán giả.

Người bình thường nếu như muốn vào đây để xem thi đấu thì phải bỏ ra rất nhiều kim hồn tệ để mua vé vào cổng.

Mục tự nhiên cũng ngồi tại khu vực này.

Cuối cùng đó chính là khu vực dành cho khách quý, được đặt ở phía trên hai khu vực còn lại.

Khu vực này phân thành hai phần.

Phần phía dưới là dành cho thân vương, các hoàng tử, thái tử, công chúa ngồi.

Có điều, qua quan sát một hồi, Mục có chú ý tới một người.

Người này thoạt nhìn có vẻ giống một lão nhân khoảng 60 tuổi, trên người ăn mặc hoa lệ, trên trang phục còn có một cái đồ án thiên sứ màu vàng kim, vừa nhìn vào là biết ngay là người của Vũ Hồn Điện.

Nếu như suy đoán một hồi thì có thể chắc chắn tám phần rằng người này là điện chủ của Vũ Hồn Điện phân điện tại Thiên Đấu Thành – Hạp La Á, 88 cấp Hồn Đấu La.

Sau khi đã nhìn ra thân phận của đối phương, Mục cũng có đáp án cho thắc mắc của bản thân.

Có lẽ là Thiên Đấu Đế Quốc muốn cho Vũ Hồn Điện một cái hạ mã uy.

Bởi vì chỗ này là Thiên Đấu Thành, là địa bàn của Thiên Đấu Đế Quốc, Hạp La Á muốn chất vấn cũng không được, bởi vì phía trên hắn có vài tên Phong Hào Đấu La đang ngồi.

— QUẢNG CÁO —

Đúng vậy, phía trên phần phía dưới của khu vực khách quý tự nhiên là phần phía trên.

Nơi này mặc dù rộng lớn nhưng chỉ có bốn người ngồi.

Tại chính giữa là một cái ngai vàng, người ngồi tại đó là một trung niên khoảng 40 tuổi, toàn thân mặc một bộ trường bào đỏ kim, đầu đội một cái vương miện được làm bằng vàng và khảm kim cương, trên trang phục còn có một cái đồ án một con thiên nga.

Không cần nói cũng biết, người là chính là hoàng đế của Thiên Đấu Đế Quốc – Tuyết Ưng Đại Đế.

Phía bên trái của Tuyết Ưng Đại Đế có hai người ngồi, còn bên phải thì chỉ có một người ngồi.

Người ngồi phía bên phải là Ngọc Minh Long – gia chủ của gia tộc Lam Điện Bá Vương Long, vũ hồn là Lam Điện Bá Vương Long, 97 cấp Phong Hào Đấu La, phong hào là Long Vương.

(Tác: hiện tại, gia tộc Lam Điện Bá Vương Long chưa có xuống dốc, nhân tài vẫn còn nhiều, vẫn ủng hộ Thiên Đấu Đế Quốc, khi tới thời Đường Tam thì mới xuống dốc nghiêm trọng, chuyển thành thế trung lập)

Về phần người ngồi phía bên trái của Tuyết Ưng Đại Đế, thì chính là Ninh Thiên – tông chủ của Thất Bảo Lưu Ly Tông, 79 cấp Hồn Thánh.

Còn người ngồi bên cạnh y gọi là Tiêu Tam – 96 cấp Phong Hào Đấu La, vũ hồn là Thương Long Thương, phong hào là Thương Hồn.

Đúng lúc này, người chủ trì ở phía dưới sân đấu hồn liền cất tiếng…

“Ngay bây giờ, kính mời Thiên Đấu Đế Quốc hoàng đế bệ hạ tuyên bố khai mạc cuộc thi lần này.”

Lời vừa dứt, bốn phía xung quanh đều rộ lên tiếng vỗ tay không ngừng.

Ngay lập tức, Tuyết Ưng Đại Đế liền đứng lên, tay phải đưa lên, phất một cái, cả đại đấu hồn trường liền yên lặng, sau đó hắn cầm một cái hồn đạo khí khuếch âm, cất giọng nói…

“Ta, hoàng đế đời thứ 36 của Thiên Đấu Đế Quốc, Tuyết Ưng Đại Đế, đại biểu cho Thiên Đấu Đế Quóc cũng như đại biểu cho ban tổ chức cuộc thi học viện hồn sư cao cấp toàn đại lục lần này, tuyên bố chính thức khai mạc.”

Lời vừa dứt, tiếng vỗ tay liền vang lên không ngừng.

Qua một chút, khi tiếng vỗ tay đã lắng xuống, Tuyết Ưng Đại Đế liền nói tiếp: “Tại nơi này, ta hy vọng tất cả những hồn sư tham dự cuộc thi lần này sẽ phát huy ra toàn bộ thực lực của mình, thu được thành tích cao nhất, mang về vinh quang cho Thiên Đấu Đế Quốc.”

Sau khi phát biểu xong, Tuyết Ưng Đại Đế liền trở về chỗ ngồi của bản thân.

Ở phía dưới, thanh âm của người chủ trì một lần nữa lại vang lên: “Kính mời tông chủ Thất Bảo Lưu Ly Tông, Ninh Thiên tiên sinh lên phát biểu ý kiến.”

Nghe thấy vậy, Ninh Thiên liền bước lên, cầm lấy hồn đạo khí khuếch âm, sau đó nói: “Thật vinh dự khi được làm khách quý cho cuộc thi lần này…”

Nói thật, Mục rất ít khi phục người, nhưng mà lần này hắn thật sự phục rồi.

Cái tên Ninh Thiên này quả thực quá mức dọa người, liên tục nói gần nửa canh giờ, làm cho một người vốn có thần thức cường đại như Mục cũng chịu không nổi.

“Như vậy, đó là tất cả những gì ta muốn nói, xin cảm ơn!”

Sau khi Ninh Thiên quay về chỗ ngồi thì âm thanh của người chủ trì lại một lần nữa vang lên: “Xin mời gia chủ của gia tộc Lam Điện Bá Vương Long, Long Vương miện hạ lên phát biểu.”

Sau khi âm thanh của người chủ trì vừa dứt, một âm thanh trầm thấp của Ngọc Minh Long liền vang lên: “Ta đây cũng không có gì đáng nói, mọi thứ đều đã được Ninh tông chủ nói hết rồi.

Ta chỉ chúc các ngươi một câu: Dốc toàn lực mà chiến đấu.”

Trái ngược với Ninh Thiên, Ngọc Minh Long nói rất ít, chỉ với vài lời như vậy liền trở về chỗ ngồi, làm cho rất nhiều người phía dưới thở phào nhẹ nhõm.

Cứ như vậy, buổi khai mạc của cuộc thi học viện hồn sư cao cấp toàn đại lục đã diễn ra tốt đẹp..