Viêm Thần

Tác giả:

Trạng thái:

Đang ra

Độ dài:

69 Chương
1/5(1 đánh giá)

Giới thiệu truyện

Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ hay online. Truyện Viêm Thần là một truyen moi nhat của tác giả Sonknight sáng tác thuộc thể loại Tiên hiệp, Dã sử, Huyền huyễn, Đồng nhân, Du Hí Dị Giới, với diễn biến, nội dung truyện rất hấp dẫn và cuốn hút. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới đầy sự sáng tạo mới lạ, những tình tiết đặc sắc, giúp bạn có những trải nghiệm thích thú, mới lạ hơn.

Truyện Chữ Truyện Viêm Thần được cập nhật nhanh và đầy đủ nhất tại TruyenChu. Bạn đọc đừng quên để lại bình luận và chia sẻ, ủng hộ TruyenChu ra các chương mới nhất của truyện Truyện Viêm Thần.

Tại một thế giới huyền ảo, ly kỳ ở phiến vũ trụ nào đó, nơi đây bắt đầu cuộc hành trình của chàng thanh niên báo thù cho tộc mình...Ngoài khơi, giữa biển lớn mênh mông, từng con sóng cao tới ba mươi phân đập vào bãi cát trắng của một hòn đảo to lớn, hùng vĩ.

Hòn đảo này ước chừng bằng tổng diện tích nước Nhật Bản và Châu Đại Dương (Châu Úc) cộng lại, đủ thấy rộng tới cỡ nào.

Tuy vậy, khi nhìn vào còn khá hoang sơ với từng rừng cây cao ngất gần trăm mét đủ loại, từng dãy núi trùng trùng điệp điệp nối tiếp nhau không dứt, núi lửa phun trào bắn cao vài trăm trượng.

Gần sát bờ biển, cách mấy trăm mét thôi cũng có một quả núi lửa không tính là lớn lắm.

Quả núi rung rung, từng tiếng kêu ùng ục phát ra, hiển nhiên núi lửa sắp phun trào, một hiện tượng vô cùng bình thường tại hòn đảo này.

Mấy con thú sinh sống quanh chân núi cảm nhận được nguy hiểm chạy toán loạn tránh đi thật xa thật xa.

Bùm! Bùm!Vài chục phút sau, dung nham từ miệng núi lửa phun lên, đỏ rực lỏng quánh, khói đen bốc nghi ngút nghi ngút.

Dung nham tràn ra chảy xuống sườn núi tạo ra âm thanh xèo xèo rợn người.

Hơi nóng bốc lên khiến nhiệt độ tăng cao tới vài trăm, sấp xỉ nghìn độ.Cùng lúc đó, từ bầu trời trong xanh với những cơn gió mát lành thổi tới, từ từ quét đi đám khói đen xì cùng vật chất đất đá.

Bộp!Tiếng động kì lạ đột ngột vang lên, một cái bàn chân màu đỏ pha đen bằng chân người bước trên miệng núi lửa.

Có lẽ là một sinh vật nào đó! Nhưng sinh vật có thể sống trong núi lửa thì chắc chắn chẳng phải tầm thường gì.Dần dần, khói đen biến mất, lộ ra toàn diện sinh vật kia.

Nó cao cỡ một mét tám thôi, thân hình săn chắc với từng múi cơ khỏe khoắn mạnh mẽ được bọc trong một lớp lân giáp màu đỏ đen khá kì dị và kích thích thị giác, cái đầu giống đầu rồng nhưng không có bờm như rồng phương tây, bên trên còn có ba cái sừng màu đỏ to tướng (không phải bị cắm sừng đâu nha), cái ở giữa trán là to nhất dài khoảng ba mươi phân, hai bên chỉ khoảng mười xăng ti thôi.

Đằng sau là chiếc đuôi cực lớn dài cỡ mét rưỡi, trông rất lực lưỡng, diện mục oai phong lẫm liệt.Sinh vật thở ra một hơi đỏ nhạt cực kì nóng bỏng, đôi mắt màu huyết sắc rất đậm khiến người nhìn kinh hãi, ở giữa là đồng tử màu đen vừa đối lập lại vừa bổ trợ cho nhau.

Nếu có người ở đây sẽ nhìn ra rằng trong đôi mắt kia tràn ngập phẫn nộ và hận ý thao thiên.

"Đã vạn năm rồi sao? Chắc chẳng còn ai nhớ tới chúng ta nữa."Không ngờ sinh vật phun tiếng người, tiếng nói ồm ồm như của một người đàn ông vậy lại hơi non nớt một tí.

"Thiếu chủ!"Thanh âm đồng đều từ phía sau truyền đến, bốn sinh vật khác tương tự sinh vật vừa rồi đi ra từ núi nửa, chỉ khác rằng giọng ồm ồm nhưng mang theo chút nữ tính, đầu có hai cái sừng mười phân, phần ngực nhô nên hai quả đồi, cơ bắp có nhưng nhỏ hơn.

Hiển nhiên là giống cái.

Tuy vậy vẫn không mất đi vẻ hùng dũng.Bốn sinh vật đồng thời quỳ một chân phía sau lưng sinh vật ba sừng, đầu cúi xuống như thể chờ đợi mệnh lệnh gì đó vậy.

"Đứng lên đi! Gọi ta là Minh Tuấn!"Sinh vật ba sừng mở miệng rồng đầy răng cưa sắc nhọn."Vâng!"Bốn sinh vật đằng sau ngoan ngoãn đứng dậy.

Minh Tuấn đưa tầm mắt ra biển khơi xa xăm, ảo não nói:"Cuối cùng cả bộ tộc chỉ còn có năm người chúng ta.

Cha mẹ ta và cha mẹ cái người đều đã hy sinh cả."Lời nói vừa ra, bốn sinh vật hai sừng cũng tràn ngập giận dữ.

Một sinh vật nghiến răng nghiến lợi:"Chúng ta nhất định phải báo thù."Minh Tuấn trầm thấp:"Điều này là tất nhiên! Nhưng hiện tại chưa đủ năng lực, cần phải mạnh nên nữa."Hắn xoay người nhảy thẳng vào dung nham trong lòng núi nửa:"Minh Như, Minh Tú, Minh Hương, Minh Nguyệt theo ta vào dung nham."Tủm!Năm sinh vật nhảy tùm vào lòng dung nham nóng chảy như vào nước bình thường, không hề tỏ vẻ đau đớn hay bỏng rát gì cả.

Minh Như, Minh Tú, Minh Hương, Minh Nguyệt thả lòng người, ngày càng chìm sâu vào lòng núi lửa, nhắm lại đôi mắt huyết sắc với đồng tử đen.

Ngay lập tức, từng dòng năng lượng màu cam đậm từ dung nham như nước lũ ào ạt chảy vào người bốn nàng.

Kinh mạch trong cơ thể điên cuồng hấp thu.

Minh Tuấn theo kiểu khác, miệng rồng há rộng, một lực hút phát ra từ cái mồm kia, dung nham liên tục tuôn vào, cực kì trực tiếp.

Dung nham đi thẳng vào mạch năng lượng liên tục cải tạo và làm mạch phồng lên, một phút sau liền vỡ ra, một mạch năng lượng hoàn toàn mới hình thành.

Minh Tuấn chưa dừng lại, tiếp tục hút dung nham vào người.

Mức dung nham từ từ hạ xuống.

Minh Như bốn nàng thì không được như Minh Tuấn, mấy nàng chỉ hấp thụ được tinh hoa trong nham thạch mà thôi.

Danh sách chương truyện

Bình luận truyện