Vô Song Chi Chủ

Tác giả:

Trạng thái:

Đang ra

Độ dài:

154 Chương
4/5(30 đánh giá)

Giới thiệu truyện

Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ hay online. Truyện Vô Song Chi Chủ là một metruyenchu của tác giả Tam Tu sáng tác thuộc thể loại Tiên hiệp, Kiếm hiệp, Huyền huyễn, Dã sử, Trọng Sinh, với diễn biến, nội dung truyện rất hấp dẫn và cuốn hút. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới đầy sự sáng tạo mới lạ, những tình tiết đặc sắc, giúp bạn có những trải nghiệm thích thú, mới lạ hơn.

Truyện Chữ Truyện Vô Song Chi Chủ được cập nhật nhanh và đầy đủ nhất tại TruyenChu. Bạn đọc đừng quên để lại bình luận và chia sẻ, ủng hộ TruyenChu ra các chương mới nhất của truyện Truyện Vô Song Chi Chủ.

Vân Hoàng điên cuồng văn vẹo cơ thể, cường đại lực lượng liên tục đem hắn xé nát, nỗi đau dường như có thể khiến người ta điên loạn, cũng may là sau đó cảm quan của hắn liền bị ngắt, nếu không hắn sẽ ngất mất. Nhưng rồi, hắn phát hiện ra điều gì đó không bình thường.

“Đợi đã, sao ta lại ở đây?”

Vân Hoàng vốn chỉ là một nho nhỏ tán tu ở Vĩnh Lạc đại lục. Khi phụ mẫu hắn mất thời điểm, hắn mới chỉ mười ba tuổi.

Hai năm sau hắn gia nhập một môn phái tu chân, nhưng tư chất của hắn vốn khá tốt, nhưng vì rất nhiều lí do nên không đạt đủ tiêu chuẩn, bị môn phái đào thảiTừ đó hắn chuyển sang làm tán tu, chu du khắp nơi. Gần một trăm năm sau, hắn đã là một tán tu Thông linh cảnh cửu cấp.

Với tốc độ tấn cấp này, Vân Hoàng hoàn toàn có cơ hội trùng kích Ngưng niệm cảnh.

Trong lúc đi tìm kiếm cơ duyên đột phá Chân đan cảnh, hắn vô tình vướng vào cuộc tranh đấu của hai tu sĩ Ngưng niệm cảnh, tu sĩ Ngưng niệm cảnh đều là những nhân vật bá chủ một phương, đối với một tu sĩ Thông linh cảnh như hắn chỉ cần một chút sức là có thể chụp chết.

Thế là, hắn tử vong.

Vân Hoàng ngẫm lại liền cảm thấy chua sót, hắn thiên tâm vạn khổ tu đến Thông linh đỉnh phong, vậy mà chỉ vì vướng vào hai lão đại tranh đấu mà vong mang, quả thật là số con rệp.

Ở bên trong thông đạo tối om, hắn cứ đi mãi, đi mãi, suốt mấy canh giờ liền.

Đột nhiên, trước mặt Vân Hoàng xuất hiện một vật thể khổng lồ, lớn đến mức tầm mắt của Vân Hoàng cũng chỉ nhìn được đến một góc nhỏ. Vân Hoàng ngơ ngác nhìn vật thể khổng lồ đó, miệng mấp máy.

“Hằng… hằng tinh!!!”

Thậm chí nó so với hằng tinh còn khoa trương hơn nhiều, sợ rằng ném mấy cái Vĩnh lạc đại lục cũng không đủ. Tinh cầu dường như được tạo nên từ hỏa diễm, hơn nữa hỏa diễm này vô cùng quái lạ, hỏa diễm vô sắc, không giống bất cứ thứ gì Vân Hoàng từng gặp.

Mải mê ngắm, Vân Hoàng phát hiện ra dị biến.

Xung quanh vô sắc đại nhật, mười hai vòng thái dương khổng lồ xuất hiện. Cũng may là lúc này Vân Hoàng đã bị tước hết cảm giác, nếu không hắn chắc chắn sẽ ngạt thở mà chết.

Vân Hoàng đứng đó một hồi lâu, đột nhiên, từ trong vô sắc đại nhật truyền đến Vân Hoàng một ý niệm.

Những thứ mà nó đưa vào ý thức của Vân Hoàng không phải là ngôn ngữ mà hắn có thể hiểu được, nhưng sau đó liền như có phiên dịch công năng, toàn bộ thông tin đều trở nên dễ hiểu.

“Truyền nhân?… Ta sao?”

Dường như hiểu được lời nói của Vân Hoàng, vô sắc đại nhật hỏa diễm bùng lên.

Vân Hoàng ngạc nhiên, vô sắc đại nhật dường như là vật chết, vậy mà lại có thể trao đổi?

Chả lẽ trước mặt hắn là một khỏa đại nhật tu thành tinh?

Bỗng nhiên, vô sắc đại nhật biến mất, để lại Vân Hoàng trơ trọi, một mặt mộng bức.

“Đây là cố ý không cho ta từ chối phải không?”

Vân Hoàng ảo não thở dài, làm truyền nhân, đệ tử gì gì cũng đuọc, ít nhất hãy đem hắn mang ra khỏi đây chứ.

“Không sao, còn sống liền tốt”

Vân Hoàng bỗng cảm thấy sai, vô cùng sai.

Đợi đã nào!

Hắn chả phải tử ẹo rồi sao?

Người chết thì đâu thể làm truyền nhân nhân, đây rõ ràng là hố người!

Đại nhật ca ca, người sống sờ sờ sao huynh không đi hố, lại nhắm vào một người chết như ta làm gì?

Ở trong phiến không gian này ngoài màu đen ra thì chẳng còn gì. Vân Hoàng lục lọi y phục cuaình có gì sót lại không, đúng như hắn dự đoán, tất cả đều biến mất.

Danh sách chương truyện

Bình luận truyện