Vô Song Chi Chủ

Chương 59: Liều mạng! (2)

Vân Hoàng lao vọt ra, thu lại khôi giáp vào trong nhẫn trữ vật. Hắn ra xa khoảng vài chục trượng thì dừng lại không chạy nữa, ngược lại lại đứng yên ở đó, hai tay dang ra hai bên, từ phần khuỷu tay trở lên gập lên phía trên hơi chút hướng về đằng trước, hai chân trùng xuống, nhìn chính diện bộ dáng có bảy phần giống con cua đồng dạng.

Giữa một trận sinh tử đánh giết mà tự nhiên thực hiện động tác ấy thì quả thật là quá mức lố.Vân Hoàng cũng cảm thấy hổ thẹn, nhưng tuyệt nhiên vẫn giữ nguyên tư thế đó.

Hắc nhân cũng nghi hoặc nhìn về phía hắn, dù nó có thông minh gấp mười lần nữa cũng không hiểu nổi hành động của Vân Hoàng.

Bất quá nó cũng không có suy nghĩ nhiều như vậy, song quyền kịch liệt thôi động, điên cuồng hoá thành quyền ảnh đánh lên người Vân Hoàng.

Vân Hoàng chỉ cảm thấy cả người như đang bị đấm nhão ra, xương cốt đứt gãy, cả người trở nên hít thở không thông, hắn liên tục bị đẩy lùi, cuối cùng bị dồn vào góc tường. Hắc quyền càng mãnh liệt, tuy chỉ có hai cánh tay nhưng nhanh đến nỗi tưởng như mười cánh tay cùng tấn công một lúc, xương cánh tay, xương sườn, nội tạng là những nơi bị thương nặng nhất, thậm chí xương cánh tay còn bị đấm cong vẹo.

Vân Hoàng chịu nhiều như vậy thương thế vẫn không có đánh trả, chỉ điên cuồng vận chuyển công pháp luyện thể, Vĩnh cửu kinh mạch đem dược lực từ ba viên Đan được lúc trước hán nuốt vào chữa trị một số bộ phận trọng yếu.

”Đây… là… tất… cả… những… gì… ngươi… có… sao…?”

Vân Hoàng tuy khó nhọc thở không ra hơi nhưng cuối cùng cũng nói được chữ cuối. Mà hắc nhân dường như nghe hiểu hắn khiêu khích, khuôn mặt trở nên vặn vẹo đáng sợ, lực đạo thoáng chốc lại mạnh thêm, tốc độ xuất quyền càng là đề thăng. Vân Hoàng tinh huyết ọc ọc chảy ra từ mũi và miệng, cả người cơ hồ như con côn trùng bị nhiều người dẫn qua, thảm không tả xiết.

Hắc nhân cũng không có dừng lại, uy lực của hắc quyền càng là tăng lên như không có điểm dừng, đột ngột…

Bốp!

Một tiếng trầm đục vang lên, chỉ thấy cánh tay bị cong vẹo không ra hình dạng của Vân Hoàng đang giơ lên trước không trung, mà hắc nhân đã bị đánh đến vẹo cả cổ, đập vào thạch điện rồi ngạc sóng soài trên mặt đất.

Một sát na trước đó, Vân Hoàng chỉ cảm thấy cả người bỗng chốc như có một xiềng xích bị giải khai, đem hắn bước vào một cái cảnh giới mới.

”Ta nhục thể… vậy mà lại bước vào tầng thứ hai!”

Bên trong hắn thể nội, từng đạo mạng mẽ cương nguyên dũng mãnh tràn vào, những đạo cương nguyên này cùng với hắn huyết nhục, cốt tủy đắp nặn lên một cái đạo đài, đạo đài này bên trọng ẩn chứa hùng mạnh cương nguyên chi lực, mà chín đạo Long văn giờ đã biến thành mười hai đạo Long văn. Mười hai đạo Long văn này cuốn lên, khắc lên hắn đạo đài bên trong.

Mà bên trong hắn thể nội, một hạt quang mang khẽ loé lên, giống như một cái hạt giống gieo tại hắn trái tim.

Cương nguyên ồ ồ cuộn trào, mãnh mẽ đem từng chỗ thương thế nắn lại, Vân Hoàng cũng nuốt liền mấy viên Đan dược vào, dược lực phối hợp cùng với cương nguyên sau khi lột xác, đem thương thế của hắn dần dần lành lại. Mà tu vi của hắn cũng thoát khỏi khống chế, một hơi từ Luyện Khí cảnh lục cấp đỉnh phong đột phá lên Luyện Khí cảnh thất cấp, mà vẫn chưa dừng lại ở đó, từ thất cấp trực tiếp kéo lên thất cấp đỉnh phong. Hơn ba tháng tích lũy đã khiến linh lực trong người hắn đạt đến bão hoà tình trạng, tích súc thập phần cường đại, mới một hơi đột phá như vậy.

Kế hoạch của hắn, vậy mà thành công! Hơn nữa thành quả còn vượt qua hắn tưởng tượng!

Kiếp trước, khi mới bước vào Thông Linh cảnh thời điểm, Vân Hoàng từng thấy một Luyện Khí cảnh đỉnh phong bị mấy gã Luyện Khí cảnh đỉnh phong khác vây công. Lúc đó người xem náo nhiệt vốn đã định rằng gã bị vây công kia chắc chắn sẽ chết, ai ngờ khi y bị dồn đến bức đường cùng lại dưới liên tục bị đánh mà kích thích đột phá, tờ thành Hư Linh cảnh, đem toàn bộ cừu địch chém giết hết.

Bất quá do bị thương tích quá nặng, cộng thêm ám thương bị kích phát nên không lâu sau đó tu sĩ ấy cũng chết đi.

Vân Hoàng nắm chắc năm phần thành công cũng bởi vì hắn tất cả các phương diện đã đạt đến viên mãn tình trạng, cần một cú hích mạnh mới có thể đột phá. Thứ hai, ám thương trên người hắn cơ hồ không có, nhục thân cùng tu vi lại vững chắc vô cùng, đầu đủ vốn liếng tạo thành mới cho hắn cơ sở để mà liều mạng.

Chứ nếu cứ để cho bị đánh là có thể đột phá thì tu sĩ chả phải ai ai cũng không có bình cảnh hay sao?

Vân Hoàng tuy nhìn tàn tạ không chịu nổi, nhưng hắn giờ phút này mạnh hơn bao giờ hết, thân hình thoáng chốc tiếp cận hắc nhân, một quyền đánh ra.

”Toái giáp kích!”

Hủy diệt chi ý cùng linh lực xoáy tròn nơi quyền đầu của hắn, hắc nhân giơ tay ra đỡ, ngay lập tức năm ngón tay bị cắt nát ngay lập tức. Vân Hoàng cũng không có dừng lại, cuồn cuộn như đại hải không dứt cương nguyên xé cánh tay của hắc nhân tứ phân ngũ liệt. Hắc nhân gào lên một tiếng thống khổ, thân hình loạng choạng lùi về phía sau. Nhưng cánh tay có thể thấy bằng mắt thường hồi phục lại.

Vân Hoàng sao có thể để đối phương hồi phục, kì dị năng lượng này có lẽ cũng chỉ mất ít phút là có thể hồi phục lại đến đỉnh phong, lúc đó muốn hoàn toàn tiêu hủy nó sợ rằng phải phiền toái thêm không ít.

Hắc nhân vừa lùi lại, sau lưng hắc khí tràn ra, một toà hắc sắc đạo đài lao về phía Vân Hoàng, đao đài mang theo thôn phệ, tà ác, lãnh ý vô cùng, cộng thêm làn sương hắc khí phụ trợ, một đòn này sợ rằng Hư Linh cảnh đỉnh phong cũng vô lực chống cự, hôi phi diệt yến.

”Hừ, đạo đài ư? Ta cũng có một cái!”

Ầm ầm ầm

Bên tay trái của Vân Hoàng xuất hiện một toà mờ ảo kim sắc đạo đài, theo hắn điều khiển lao tới đối chiến hắc sắc đạo đài.

”Thiên Hoang Táng Thần!”

Thiên địa chi lực cấp cấp như tuân lệnh, ngưng thành một cái cự đại Thiên Hoang trấn trụ, Thiên Hoang trấn trụ bọc lấy kim sắc đạo đài, dường như hợp vào làm một.

Bồng!

Hai toà đạo đài đụng vào nhau, khinh khủng kình lực xung động như có thể xé nát mọi thứ chấn động ra khắp đại điện vang lên từng tiếng nổ lớn.

Vân Hoàng bị đẩy lui ra mấy chục bước, khoé miệng chảy ra nhàn nhạt một đạo tinh huyết. Nhưng thực trạng của hắc nhân so với hắn còn thảm liệt hơn nhiều.

Toàn bộ vai trái và tay trái bị đánh nổ nát, hắc nhân run rẩy đứng dậy. Dường như có ý muốn thoái lui, nhưng Vân Hoàng hai chân đã như một con châu chấu bật mạnh lên, một cước thật mạnh quẹt ngang đầu của hắc nhân khiên hắn văng sang trái. Vân Hoàng chân trái dựng thẳng lên sau đó xé gió hạ xuống.

Oanh!

Gót chân giẫm xuống hắc nhân đầu khiến nó vỡ ra, cả người hắc nhân tan ra thành một đống dịch đen nhầy nhụa, nhìn thập phần kinh tởm. Từ bên trong chạy ra một đoàn kì dị năng lượng, đoàn năng lượng này che giấu chính nó cực kì cẩn thận, sợ rằng tu sĩ Chân Đan cảnh cũng không bắt được. Nhưng Vân Hoàng thức hồn trong nháy mắt vận chuyển, đã bắt được nhất cử nhất động của của đạo năng lượng này.

Khi kì dị năng lượng đến đại điện của ra thời điểm, Vân Hoàng đột nhiên vung tay ra, phong bạo hào thét như từ trong hư không xuất hiện bao lấy hắn bàn tay. Vân Hoàng ánh mắt lạnh lùng, một đao bổ xuống.

”Thiên Địa Lật Đỉnh.”

Đao mang nở rộ, lập tức đem đoàn kì dị năng lượng vây trọn lại. Cường đại hủy diệt, trấn áp cùng nghịch đảo chi ý ép xuống, đoàn năng lượng giống như không cam lòng mà giãy dụa nhưng vô dụng, cuối cùng triệt để tan biến.