Vô Song Chi Chủ

Chương 83: Động đến ta đồ Nhi, chỉ có một chữ chết! (2)

Nguyệt Nha từ trong vũng máu khó nhọc chống kiếm xuống đất đứng dậy, các giác quan của nàng dần trở nên mơ hồ, khắp người đau đớn như muốn lả đi. Đòn tấn công của trên sát thủ vừa rồi đáng sợ không phải ở lực đạo tác động mà luồng linh lực đang tàn phá bên trong thể nội của Nguyệt Nha. Một chiêu này cũng đủ âm độc, nếu không cứu chữa kịp thời thì tám phần trở lên kinh mạch sẽ bị phá hủy, nhẹ thì tu vi rơi xuống, nặng thì có thể mất mạng.

Đây cũng may mắn là chưa đánh vào Đan điền của Nguyệt Nha, nếu không bây giờ nàng dù là khí lực để đứng dậy cũng không có.

Nàng cố gắng lấy từ trong nhẫn trữ vật ra mấy khỏa Đan dược nuốt vào, toàn thân kinh mạch đau buốt thoáng cái mới dịu đi một chút.

Tên sát thủ lúc trước sau khi chém giết một tên hộ vệ, nhìn thấy Nguyệt Nha đứng được thì không khỏi kinh ngạc. Lần trước hắn tấn công tuy không nhằm thẳng vào Nguyệt Nha nhưng đòn đó cũng đủ để cho bất kì Luyện Khí cảnh nào tan xác pháo. Mà Nguyệt Nha chỉ là một cái Luyện Khí cảnh tam cấp mà thôi.

Đây thật sư là một nữ hài đồng sao?

Riêng phần này tâm tính cùng ý chí, một ít thiên tài cũng khó sánh bằng được.

Trong lòng tên sát thủ này đã nảy sinh một mối họa, nhất định phải diệt trừ con bé này!

Hắn lao vút lên, tu vi Hư Linh cảnh đỉnh phong bạo phát, dưới luồng uy áp đó, Nguyệt Nha thân hình lay động, lộ rõ vẻ nhỏ yếu. Trên sát thủ này đang muốn một kích đắc thủ, đột nhiên hắn cảm thấy quanh thân như bị hoàng chục sợi tơ cực mảnh uốn quanh.

Trong lòng gã lộp bộp không ổn, bản năng của gã đang kêu gào lớn hơn bao giờ hết. Nhưng sát thủ đã không thể kịp.

”Ám khí hay…”

Chưa kịp nói nốt phần sau, những sợi tơ cong mỏng và nhẹ hơn cắt tơ nhện này thật dễ dàng cắt qua linh lực hộ thể như cắt một miếng giấy. Chỉ thiếu điều xắt hắc thành nhiều mảnh thôi. Gã sát thủ đau đớn lăn lộn trên mặt đất, yết hầu của gã đã bị cắt đứt khiến gã không thể hét lên. Tuy không cắt qua xương, nhưng lượng huyết nhục chảy ra nhiều đến đáng sợ.

Không biết từ lúc nào, đứng đối diện Nguyệt Nha đã là một cái tro bào nam tử, hắn một đầu gối hạ xuống. Ôm Nguyệt Nha vào lòng, ngữ khí tràn ngập sự hối hận.

”Ta xin lỗi.”

Tro bài nam tử này ngoại trừ Vân Hoàng vừa đại khai sát giới ra thì không thể là ai khác.

Hắn hối hận, dù đã xưng là sư phụ của Nguyệt Nha nhưng lại không thể bảo hộ tốt cho nàng.

Nguyệt Nha không có nghe thấy gì hết. Nàng chỉ cảm thấy một lồng ngực ấm áp, khiến nàng buông bỏ hết thảy phòng ngự. Nguyệt Nha ánh mắt lim dim, gục đầu vào vai hắn ngủ.

Vân Hoàng tế xuất ra một khỏa Đan dược, đó chính là chữa thương Đan dược Bán Huyền giai hắn luyện chế bữa trước, nhẹ nhàng đặt vào trong cái miệng nhỏ của Nguyệt Nha.

Một màn này phát sinh, nhất thời khiến chiến trường kịch liệt dừng lại. Một tên sát thủ đang thảm thiết nằm lăn lộn dưới đất, rồi lại xuất hiện thêm một cái tro bào nam tử nữa.

Vân Hoàng tro bào khoác lên người Nguyệt Nha. Hắn đứng dậy, lạnh lùng quay về phía hai phe đang giao chiến. Rồi lại nhìn trên sát thủ vừa nãy.

“Động đến ta đồ nhi, chỉ có một chữ chết!”

Phốc!

Vân Hoàng một cước đạp lên ngực của trên sát thủ, một cước này xuyên thủng qua xương cốt, phá tan gã bên trong thể nội. Tên sát thủ đã biến thành một cái xác chết.

Không trút giận cho Nguyệt Nha, hắn không thể nhận cái chữ sư tôn này với con bé.

Vân Hoàng giết xong tên sát thủ cũng không muốn tiếp tục ở lại đây. Nguyệt Nha tuy đã nuốt một khỏa chữa thương Bán Huyền giai Đan dược nhưng thương thế của con bé nặng hơn nhiều so với hắn nghĩ. Càng không thể chậm trễ.

Nhưng khi hắn chuẩn bị ly khai thời điểm, có mấy gã sát thủ lao đến.

”Giết người của chúng ta còn muốn thong dong rời đi? Để mạng lại!”

Lực lượng phe sát thủ mang đến để giết chết nhị Hoàng tử nhiều lắm, vẫn còn dư lại nhiều tên sát thủ không tham chiến mà chờ thu dọn xác.

Những sát thủ lao đến tấn công Vân Hoàng tu vi tuyệt nhiên đã đạt đến Thông Linh cảnh nhị cấp, thực lực so với tên sát thủ hồi nãy thì cường hơn nhiều lắm. Tuy vậy Vân Hoàng vẫn không coi vào đâu, hắn hiện tại không muốn tiếp tục ở đây.

”Khởi Phong.”

Vân Hoàng khẽ quát nhẹ một tiếng, một quyền xuất ra, phong quyển cuốn, làn gió chết chóc phá tan công kích của những tên sát thủ kia. Cuồng phong điên cuồng xoay chuyển, lực lượng bên trong xé nát bọn họ hộ giáp cùng linh lực, những sát thủ này cố động dụng pháp bảo, nhưng phá đi nào nhiêu lại có bất nhiêu.

Những tiếng hét thảm hoà nhập cùng tiếng của những đám huyết vụ rơi lộp bộp xuống nền đất. Ba cái xác tàn tạ như bị ngàn vạn cái móng vuốt cấu xé hiện hữu trước mắt tất cả mọi người.

Tất cả trong lòng không nhịn được mà hơi chút run rẩy. Bọn họ đã từng thấy qua rất nhiều Thông Linh cảnh, thậm chí nhị Hoàng tử Nguyên Ngạn này cũng đã thấy qua Chân Đan cảnh cường giả vận dụng phong chi ý, nhưng chưa từng thấy phong chi ý được sử dụng như thế này.

Sự hủy diệt, chết chóc ẩn trong ngọn gió vô hình kia thật kinh khủng. Đây rốt cuộc là thần thánh phương nào?

Những trên sát thủ xong lại phía sau lúc trước còn muốn hùng dũng tiến lên bây giờ hối hận xanh ruột. Vân Hoàng cũng không có ý định tiếp tục bỏ qua, tử vong phong bạo lần nữa cuốn lên. Từ lúc thu nhận tử vong chi lực bên trong âm hồn đầm lầy, Vân Hoàng đến hiện tại có thể chưởng khống kha khá tử vong chi lực, đưa nó vào bên trong chính mình công kích. Hủy diệt cùng tử vong quả thật là một cái tuyệt hảo bộ đôi.

Bất quá, mấy chục tên sát thủ trong đó có không dưới năm tên Thông Linh cảnh tam cấp liên thủ với nhau chặn được thuật pháp của Vân Hoàng. Gắn chỉ cười nhẹ, bước lên một bước, những ngọn gió tưởng chừng đã bị lực sát thủ đánh tan giờ phút này lại ngưng tụ lại thành một cái cột trụ. Cột trụ giáng xuống, uy lực còn khủng khiếp hơn nhiều.

”Thiên Hoang Phong Long Trụ.”

Có mấy gã nhát gần nhanh chóng kích phát thoát thân bảo mệnh bài tẩy chạy đi, trận hình đối phương lập tức trở nên rối loạn. Thực sự, chỉ dựa vào một chiêu này thuật pháp mà muốn hai bệ đám sát thủ này căn bản là quá khó khăn, nhưng đối phương không có đồng lòng, muốn chính mình thoát thân thì làm sao đỡ nổi hắn công kích?

Oanh oanh oanh oanh

Liên tiếp những tiếng xé gió cùng bạo nổ phát ra, dâm sát thủ bay tứ tung, có kẻ may mắn lấy kẻ khác làm bia đỡ, chỉ bị thương, những sát thủ hứng mũi chịu sào bị Thiên Hoang Phong Long Trụ đánh cho chỉ còn hơi thở thoi thóp.

Vân Hoàng liên tiếp sử dụng nhiều như vậy thuật pháp, không thể nói là không có tiêu hao. Bất kể là Thiên Hoang Phá Thiên hay Thiên Hoang Phong Long Trụ đều cần sử dụng thiên địa chi lực chưởng khống. Nếu hắn đạt tới Thông Linh cảnh thì dễ nói, nhưng Vân Hoàng vẫn chỉ là một cái Luyện Khí cảnh đỉnh phong, muốn chém giết toàn bộ chỗ này người, căn bản là nói si nói mộng.

Bất quá, xem chừng như nơi này đang có hai phe tranh đấu, hắn đã phá vỡ thế cân bằng rồi. Không sớm thì muộn sát thủ cũng sẽ bị hủy diệt gọn lẹ.

Thế cục nghịch chuyển chỉ trong chốc lát, phe của nhị Hoàng tử xông lên phản kích. Tên thủ lĩnh đau đầu không thôi. Quy Thống Lĩnh thực lực còn ở trên hắn một chút, có thể kiềm chế hắn. Nguyên bản một đám hùng hậu sát thủ giờ phút này đã tan đàn xẻ nghé, chạy trốn tứ phương tám hướng. Thông Linh cảnh tam cấp sát thủ có bảy đầu tất cả đã bị Vân Hoàng giết mất ba, còn bốn Thông Linh cảnh tam cấp sát thủ đối đầu với năm Thông Linh cảnh tam cấp bên phe hộ vệ kia, thế cục liền đã rõ ràng.

Vân Hoàng lúc này đã ra khỏi chỗ đó, hắn cẩn thận bọc kín Nguyệt Nha lại, vượt qua cổng thành. Hướng phía khách điếm kia. Hắn bây giờ vô cùng nóng lòng, Nguyệt Nha thương thế không hề nhẹ, chỉ riêng Bán Huyền giai chữa thương Đan dược sợ rằng cũng khó chữa khỏi hoàn toàn.