Vô Tận Thần Công

Chương 88: Thanh mãng đại điêu, đồng quy vu tận

Chỉ trong một chiêu, thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp luyện khí trung giai bị Dương Thạc dễ dàng xử lý.

Thậm chí không kịp tự bạo huyệt khiếu.

Trước khi chết, câu uy hiếp cuối nghẹn lại trong họng thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp.

Dương Thạc vượt cấp giết thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp không chút áp lực, công kích của gã không tạo thành vết thương gì cho hắn. Đương nhiên toàn nhờ vào cương khí hộ thể, xoắn ốc đốt cháy cương khí, hổ báo lôi âm mạnh mẽ.

Nhất là cương khí hộ thể, bí pháp đẳng cấp đại tông sư phát huy tác dụng rất lớn.

Dù thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp cao hơn Dương Thạc một đẳng cấp nhưng công kích chân khí bị vòng bảo vệ cương khí hộ thể của Dương Thạc tiêu hao lớn. Sau khi đụng phải Hỗn Nguyên Hộ Thể Khí Kình của Dương Thạc, gần như mười phần chỉ còn sót một phần, tạo thành tổn thương cho hắn có hạn.

Bí pháp cương khí đại tông sư dù là tôn giả giống An Võ Hầu, Trình Ngọc, cao thủ đẳng cấp đại tông sư thì uy lực một đấm sẽ bị giảm sáu phần. Bây giờ thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp còn chưa phải là đẳng cấp võ sư, đòn công kích bị Dương Thạc hoàn toàn miễn dịch, thậm chí có thể dùng cương khí hộ thể tổn thương ngược lại.

- Lợi dụng cương khí, xuất kỳ bất ý có thể tạo ra hiệu quả tốt nhất.

Dương Thạc biết vạn dụng chân khí chủ yếu là xuất kỳ bất ý.

Dù có được bí pháp cương đại nhưng so sánh với thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp thì hắn kém hơn một bậc.

Nếu thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp sớm biết chi tiết của Dương Thạc, không đánh bừa với hắn mà chạy đi công kích thì dù là cương khí, hay đốt cháy chân khí mang đến tác dụng rất hữu hạn với gã.

Dù cương khí mạnh nhưng tiêu hao chân khí quá lớn, Dương Thạc không thể kéo thời gian dài.

Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp cố ý muốn trốn thì chưa chắc đốt cháy chân khí đánh trungs gã được.

Nhưng chuyện gì không có nếu, tóm lại là bây giờ thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp bị đánh chết mà Dương Thạc vẫn còn sống.

Một chiêu giải quyết thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp, Dương Thạc thở phào.

- Bây giờ đi xem kết quả đánh nhau của Kim Linh Điêu, Đại Mãng màu xanh.

Dương Thạc thầm nghĩ, dời mắt vào sâu trong hang.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

- Gru! Gru! Gru!

- Grao!

- Grao!

- Grao!

Sâu trong hang, Kim Linh Điêu, Đại Mãng màu xanh vẫn đang đánh nhau, tiếng gầm rống, rít chói tai liên tục vang lên. Nguyên cái hang rung động ù ù.

Dưới loại tình huống này, một số Đại Mãng màu xanh bình thường sống trong hang không dám đi ra hoạt động. Cho dù trốn đi nhưng vài Đại Mãng bị dính chưởng, đập nát xương sống, đứt hơi.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Sau khi Dương Thạc giải quyết thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp, hơn mười giây sau chỉ nghe tiếng đánh nhau của Kim Linh Điêu, Đại Mãng màu xanh ngày càng gần, hình như một điêu một mãng vừa đánh vừa di chuyển về cửa hang.

Dương Thạc nhíu mày nói:

- Sắp đi ra?

- Gru! Gru! Gru!

Ngay sau đó, chỉ thấy Kim Linh Điêu lắc lư lao ra trước.

Lông chim tán loạn, Kim Linh Điêu cực kỳ chật vật, trên người bị xé rách đầy vết thương. Ở ngực trái có một miệng vết thương dài sáu, bảy thước, sâu thấy xương. Ngoài ra khi Kim Linh Điêu lao tới thì trên người có mùi tanh hôi, bị mùi ảnh hưởng, tia sáng trong mắt nó ảm đạm nhiều.

- Là kịch độc của Đại Mãng màu xanh!

Rõ ràng Kim Linh Điêu túng kịch độc của Đại Mãng màu xanh.

Kim Linh Điêu sống ở Bát Xuyên nguyên, có thử bắt giết vài mãnh thú loài rắn làm thức ăn, có chất đề kháng mạnh với nọc độc. Nhưng độc tính của rắn độc Nam tỉnh cách biệt rất lớn với bên Yến sơn. Đại Mãng màu xanh là dị chủng cắn nuốt Huyết Tinh Thạch Nhũ, kịch độc của nó ảnh hưởng Kim Linh Điêu rất lớn.

Dù không tới mức lập tức trúng độc chết nhưng lúc này Kim Linh Điêu bị nọc rắn ảnh hưởng, giảm mạnh thực lực.

- Grao!

- Grao!

Kim Linh Điêu chạy ra, Đại Mãng màu xanh đuổi theo sát.

Đại Mãng màu xanh càng chật vật hơn Kim Linh Điêu.

Trên người Đại Mãng màu xanh có từng vết thương do vuốt nhọn cào, nghiêm trọng nhất là chỗ bảy tấc sâu thấy xương. Một chân trước mới sinh ra bị Kim Linh Điêu cắt tận gốc, nếu không phải ở phút mấu chốt Đại Mãng màu xanh phun ra kịch độc thì không mười giây sau đã bị Kim Linh Điêu giết.

Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, Kim Linh Điêu là ác điểu đẳng cấp võ sư, dù ở trong hang to chỉ phát huy ra thực lực đỉnh luyện khí nhưng mạnh hơn Đại Mãng màu xanh luyện khí cao giai nhiều.

Đại Mãng màu xanh nhanh chóng truy kích, há to mồm, lại phun ra chùm độc khói đen bao phủ Kim Linh Điêu.

- Gru! Gru! Gru! xem tại TruyenFull.vn

Kim Linh Điêu không dám tiếp xúc khói độc, bay nhanh hướng cửa hang, hai cánh rung lên, thân mình lao lên, bùm một tiếng đụng vào hòn đá to che cửa hang. Vài tiếng vang, hòn đá lăn xuốn lộ ra cái lỗ to sáu, bảy thước.

- Không thể cho Kim Linh Điêu này chạy đi!

Đang lúc Kim Linh Điêu chuẩn bị phá mở hòn đá còn lại chạy ra khỏi hang thì Dương Thạc lắc người vọt hướng Kim Linh Điêu.

Cương khí hộ thể phát ra bao phủ quanh người Dương Thạc.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, Dương Thạc và Kim Linh Điêu mạnh va chạm, lực phản chấn to lớn khiến hắn văng ra xa, ở giữa không trung khóe miệng trào máu. Kim Linh Điêu bị Dương Thạc va chạm khựng lại, đốt chước cương khí của hắn cắt nát lông chim trước ngực nó, để lại từng vết máu khét đen.

- Gru! Gru! Gru!

Huyền Ưng Huyết Phi lao nhanh tới ngăn cản Kim Linh Điêu, không cho nó dễ dàng chạy đi.

Một người một ưng chỉ ngăn cản Kim Linh Điêu chốc lát, giây sau Đại Mãng màu xanh đã đuổi tới, phun ra khói độc màu đen bao phủ Kim Linh Điêu. Đại Mãng màu xanh duỗi chân sau, phút chốc vọt tới trước mặt Kim Linh Điêu, vặn vẹo cuốn lấy nó.

Sức quấn của Đại Mãng màu xanh dù Kim Linh Điêu có là đẳng cấp võ sư cũng khó thể ngăn cản. Kim Linh Điêu bị Đại Mãng màu xanh quấn quanh kiềm không được há mồm hút vào khí độc.

- Gru! Gru! Gru!

Kim Linh Điêu nổi máu hung ác, không giãy dụa Đại Mãng màu xanh, mạnh vung vuốt nhọt, xẹt một tiếng tước một chân sau của Đại Mãng màu xanh.

Mỏ nhọn mạnh mổ, mổ mù một con mắt của Đại Mãng màu xanh.

Đại Mãng màu xanh mặc kệ Kim Linh Điêu công kích, cuốn chặt nó không chút thả lỏng.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Đại Mãng màu xanh cuốn Kim Linh Điêu, mãng nhất điêu không ngừng quay cuồng, đập ra hố to trên vách tường trong hang.

Đại Mãng màu xanh rít gào, Kim Linh Điêu hét chói tai ngày càng yếu, động tác cũng nhỏ dần, hiển nhiên thể lực của Kim Linh Điêu bị tiêu hao nhiều. Đại Mãng màu xanh, Kim Linh Điêu quấn quýt lấy nhau khít khao khoảng mười phút sau đều không nhúc nhích.

- Đã chết rồi?

Dương Thạc đánh gần đó cảm giác rõ ràng sức sống trên người Đại Mãng màu xanh, Kim Linh Điêu tụt xuống thấp nhất, khí huyết không còn khởi động, đã đồng quy vu tận.