
Linh Vũ Cửu Thiên
Giới thiệu truyện
Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ hay online. Truyện Linh Vũ Cửu Thiên là một truyện online full của tác giả Dạ Sắc Phóng Giả sáng tác thuộc thể loại Tiên hiệp, Kiếm hiệp, Dã sử, Du Hí Dị Giới, với diễn biến, nội dung truyện rất hấp dẫn và cuốn hút. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới đầy sự sáng tạo mới lạ, những tình tiết đặc sắc, giúp bạn có những trải nghiệm thích thú, mới lạ hơn.
Truyện Chữ Truyện Linh Vũ Cửu Thiên được cập nhật nhanh và đầy đủ nhất tại TruyenChu. Bạn đọc đừng quên để lại bình luận và chia sẻ, ủng hộ TruyenChu ra các chương mới nhất của truyện Truyện Linh Vũ Cửu Thiên.
Cửu Thiên đại lục, Minh Lam vương quốc, Tập Thủy thành.
Hiện giờ chính là vào mùa xuân tươi đẹp, thành nhỏ ở sát rừng rậm biên giới này hiện ra sức sống bừng bừng.
Trên một con phố cũng không mấy phồn hoa lắm, vài cây cỏ nhỏ xanh nhạt mạnh mẽ chui lên khỏi khe hở những phiến đá, nhưng cũng rất nhanh chóng bị người đi đường vội vã vô tình dẫm nát dưới chân.
Chỉ có những dây leo cao cao tại thượng bò lên trên những bước tường viện là hiếu kỳ ngó xuống nhìn mọi người ở bên trong.
Những người này nam có nữ có già có trẻ có, quý tộc ăn mặc hoa mỹ có, thương nhân có, cũng có cả những bình dân ăn mặc bình thường. Trong tình huống bình thường, những người có thân phận cách xa nhau như thế không có khả năng tụ tập ở cùng một chỗ.
Mặc kệ thân phận thế nào, trên mặt mọi người cũng đủ mọi sắc mặt, trong chờ đợi mang theo một chút lo lắng, nôn nóng nhìn về phía bên trong cánh cửa lớn, nhưng mà bị bức tường cách trở cho nên bọn họ cũng không nhìn thấy gì cả.
Nếu như không phải có hai gã võ sĩ cầm vũ khí trong tay đứng gác trước của, hơn nữa bên trên trang phục còn giắt hai chữ “Thành Đường”, chỉ sợ những người này không thể nhịn được mà chạy ào vào trong nhìn xem.
Hàn Mộc Thiên tuy rằng là người bên trong Thánh Đường, nhưng mà tâm tình của hắn lúc này so với những người ở bên ngoài đợi càng lo lắng hơn nhiều. Bởi vì hiện giờ người đang được tiếp nhận xông mạch đấu khí võ sĩ của Thánh Đường chính là trưởng tử mười ba tuổi của hắn.
Cửu Thiên đại lục là một thế giới đấu khí xưng hùng, mỗi người trời sinh đều có linh nguyên cùng linh lực của mình, thế nhưng chỉ có khoảng chừng phân nửa mọi người là có thiên phú để trở thành một võ sĩ.
Mà phân nửa những người còn lại, bình quân ba bốn mươi người mới có một người có thể đả thông mười hai thông đạo kinh mạch đấu khí mà mở ra tinh khí hải để trở thành một võ sĩ chân chính.
Trưởng tử của Hàn Mộc Thiên có dư thừa thiên phú tiên thiên linh lực, mà hắn đã trút hết phân nửa tâm huyết lên người nhi tử của hắn, ở đây được Thánh Đường chủ trì một năm một lần, đối với những người thường mà nói chỉ có một cơ hội duy nhất xông mạch đấu khí. Cho nên hắn không tiếc số tiền lớn, âm thầm làm việc, an bài cho nhi tử thuận lợi thông qua danh sách an bài Thánh Đường võ sĩ Rope tới giúp.
Thủ tịch Thánh Đường phân bộ Tập Thủy thành Rope mới hơn bốn mươi tuổi, thực lực đạt tới cấp bậc tứ giai Đại Địa Võ Sĩ, còn hơn hai gã chủ trì xông mạch võ sĩ tam giai khác tròn một giai.
Tuy rằng nói bởi vì kinh mạch đấu khí của người thường chịu đựng có giới hạn, người phục trách xông mạch đẳng cấp cao thấp đối với việc xông mạch có ảnh hưởng rất nhỏ, chỉ cần là võ sĩ ngoài tam giai ra đều có thể hoàn thành được. Nhưng mà nếu võ sĩ càng cao giai thì xác suất thành công càng cao hơn một chút.
Mà trưởng tử của Hàn Mộc Thiên có thể xông mạch thành công hay không, không chỉ quan hệ tới tương lai của mình, càng có liên quan tới vận mệnh tiền đồ của gia tộc Hàn Mộc Thiên sau này.
Hiện tại đã tới thời khắc then chốt, sắc mặc Rope ngưng trọng đặt tay phải lên trên bụng thiếu niên, dẫn linh lực thiên phú trong cơ thể của hắn trùng kích kinh mạch đấu khí.
Thiếu niên mười ba tuổi ngồi chồm hổm trên mặt đất hai mắt nhắm nghiền, trên mặt tràn đầy thống khổ, mồ hôi lớn như hạt đầu chảy từ trên trán hắn xuống, toàn thân không tự chủ được mà run rẩy. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Thấy dáng vẻ thống khổ của nhi tử mình, trái tim Hàn Mộc Thiên không khỏi thắt lại.
- A!~
Thiếu niên đột nhiên kêu lên một tiếng thảm thiết, bỗng nhiên ngửa đầu ngã về phía sau, té xuống tấm thảm trên mặt đất hoàn toàn hôn mê bất tỉnh rồi!
Rope chậm rãi thu hồi tay phải lại, sau đó đứng lên nhìn Hàn Mộc Thiên lắc đầu, ánh mắt mang theo một tia tiếc nuối.
Xông mạch thất bại, Hàn Mộc Thiêt nhất thời cảm thấy như sụp đổ, trưởng tử hắn đã mong muốn trở thành võ sĩ biết bao nhiêu.
Những người có thiên phú chuẩn bị làm võ sĩ đều giống nhau, năm mười hai mười ba tuổi kinh mạch sẽ hình thành vững chắc, đó chính là thời gian xông mạch mở ra tinh khí hải tốt nhất, lớn hơn thêm một hai tuổi nữa kinh mạch hoàn toàn thành thục thực sự sẽ rất khó thành công.
Chẳng qua xông mạch đấu khí sẽ có tổn thương nhất định tới kinh mạch, tuy rằng nói vô luận thành công hay thất bại, loại thương tổn này cũng sẽ từ từ khôi phục, thế nhưng thông thường người bình thường chỉ có thể chịu đựng được một lần xông mạch đấu khí, mà sau khi thất bại muốn tiếp tục trở thành võ sĩ, khả năng thành công là cực kỳ thấp đi.
Chỉ là hiện giờ Hàn Mộc Thiên đã bất chấp tất cả những cái này, vội vã chạy tới bên cạnh nhi tử mình, việc số phận của gia tộc mình hắn đã hoàn toàn để ra sau đầu rồi.
Lúc này hắn quan tâm nhất chính là tình hình của nhi tử mình.
Rope ở bên cạnh nhẹ giọng nói rằng:
- Không có vấn đề gì đâu, tạm thời nó chỉ bị hôn mê một chút thôi, chốc nữa sẽ tỉnh lại. Còn nữa mấy ngày sau phải chú ý nghỉ ngơi, đừng để cho nó ra ngoài đi lại.
- Con của ngươi thiên phú tốt, chỉ tiếc rằng ý chí thiếu kiên cường, con đường võ sĩ chưa chắc đã thích hợp với nó. Thánh Đường sẽ mang tới cho ngươi một phần khẩu quyết tâm pháp, để cho thằng bé luyện sẽ nhanh chóng chữa trị kinh mạch bị thương tổn, nếu như vận khí may mắn không chừng sau này còn có cơ hội xông mạch thành công.
- Đa tạ ngài!~ Hàn Mộc Thiên ôm lấy nhi tử cảm kích nói.
Tuy rằng không phải là võ sĩ, nhưng hắn cũng biết Rope nói hoàn toàn xuất phát từ an ủi mà thôi, người bình thường xác suất tự mình xông mạch cực kỳ thấp hơn nữa điều kiện lại hà khắc, dùng từ một trong một vạn hình dung cũng không quá đáng, mà cũng chỉ những đệ tử thiên tài trong danh môn vọng tộc quyền thế thực lực hùng mạnh mới có thể có khả năng như vậy. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Rope gật đầu, phất tay ý bảo Hàn Mộc Thiên có thể đi ra, tự nhiên sẽ có người khác phụ trách đưa khẩu quyết tâm pháp lên.
Chính lúc này ở phía sau, đột nhiên truyền tới tiếng hoan hô hưng phấn, thì ra một thiếu niên khác đồng thời xông mạch đấu khí đã thành công, mở ra được tinh khí hải!
Việc này đại biểu cho thiếu niên này một bước bước trên con đường tiền đồ sáng lạn, đồng thời phụ thân nó ở bên cạnh tự nhiên vui vẻ vô cùng.
Chẳng qua vị phụ thân này ngoài việc mừng rỡ còn dùng ánh mắt hả hê nhìn Hàn Mộc Thiên, trên mặt tràn đầy thần sắc đắc ý.
Hàn Mộc Thiên thâm tâm không khỏi trầm xuống, bởi vì đối phương là người quen thuộc với hắn, lại nói người này chính là biểu huynh của hắn, tên gọi là Hàn Lâm Hải, trưởng tử của hai người được sinh ra cùng một năm.
Thế nhưng hoàn cảnh của hai gia đình ở Tập Thủy Thành này hoàn toàn không có một chút thân thích, ngược lại còn đấu tranh gay gắt vài chục năm nay, tuy nhiên Hàn Mộc Thiên tới bây giờ vẫn vững vàng chiếm thế thượng phong. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Mà hiện giờ nhi tử của Hàn Lâm Hải đã thuận lợi trở thành một võ sĩ, có tư cách vào Thánh Đường học tập vũ kỹ cùng đấu kỹ cao thâm. Nhi tử của Hàn Mộc Thiên xông mạch thất bại, thời gian tới tình thế thật khó mà nói được.
Hàn Lâm Hải đắc thế, mà trong bụng tràn ngập tham vọng, gia đình Hàn Mộc Thiên ở Tập Thủy thành này tương lai tình cảnh sẽ vô cùng gian nan.
Không có cấp cho hắn cơ hội tiếp tục đắc ý, Hàn Mộc Thiên tiếp nhận khẩu quyết tâm pháp của Thánh Đường võ sĩ, ôm nhi tử vội vã rời khỏi Thánh Đường.
- Lão gia, thiếu gia thế nào rồi?
Lão quản gia cùng mọi người đáng lo lắng chờ đợi ở ngoài thấy hình dạng chật vật của Hàn Mộc Thiên từ bên trong đi ra, nhất thời càng hoảng sợ, vội vả hỏi:
- Có cần lão nô phải đi tìm dược sư không?
Không ít quý tộc đứng bên cạnh hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, trong đó có mấy người trên mặt hiện lên vẻ giễu cợt, cũng có mấy người có vẻ có chút thất vọng.
Hàn Mộc Thiên trầm giọng nói:
- Không có việc gì, không cần tìm dược sư, chúng ta về nhà rồi nói.
Lão quản gia cũng không có hỏi nhiều, nhanh chóng đi trước tách đoàn người đang vây xem ra, mang theo Hàn Mộc Thiên đi tới xe ngựa đang đứng đợi bên cạnh đường lớn.