
Giới thiệu truyện
Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ hay online. Truyện Môi Đỏ là một truyen moi cap nhat của tác giả Kim Dạng sáng tác thuộc thể loại Ngôn tình, Đồng nhân, Ngọt Sủng, với diễn biến, nội dung truyện rất hấp dẫn và cuốn hút. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới đầy sự sáng tạo mới lạ, những tình tiết đặc sắc, giúp bạn có những trải nghiệm thích thú, mới lạ hơn.
Truyện Chữ Truyện Môi Đỏ được cập nhật nhanh và đầy đủ nhất tại TruyenChu. Bạn đọc đừng quên để lại bình luận và chia sẻ, ủng hộ TruyenChu ra các chương mới nhất của truyện Truyện Môi Đỏ.
“Biết gì chưa, Bùi Hề Nhược lại bị từ hôn rồi.”
“Thật hay giả vậy?”
“Đương nhiên là thật rồi”, Lâm Phỉ Nhi dựa vào sô pha, những ngón tay lướt qua ly rượu cocktail, “Bộ khó đoán lắm sao? Từ trước đến giờ cô ta tiếng tăm luôn không tốt, ăn mặc chẳng ra sao, tính tình lông bông chẳng chút nghiêm túc, lại tiêu tiền như nước, mấy cuộc đính hôn trước đều toang rồi, nhất định Tống gia đã nghe được không ít tin đồn xấu ấy, nên với vội vã ngăn chặn mối tổn thất này.”
“Chẳng trách được, hôm nay cô ta tiêu cả mấy trăm vạn mua đồ, ra tay thật hào phóng, không biết sau này ai cưới được cô ta nữa.”
“Cậu nói sai rồi nha, là ai dám cưới cô ta mới đúng.”
“……..”
Đây là khu dinh thự tư nhân ở phía ven bờ sông, lộ ra một nửa là hồ bơi rộng lớn, nửa còn lại là khu nghỉ dưỡng. Cây xanh sum suê trở thành một tấm vách ngăn cách hai phần của dinh thự, những chiếc lá màu xanh thẫm ngả xuống, tiếng lá xào xạc hòa cùng vào tiếng gió.
Du Nhạc mượn màn đêm cùng sự bảo vệ của những tán cây, dựng tai lắng nghe.
Đây là lần đầu tiên cô được mời đến nơi như thế này, không biết phải làm sao mới có thể hòa nhập với nhóm danh viện* của Thân thành* này, đơn độc đứng rất lâu mới phát hiện ra được, con đường ngắn nhất để trở thành chị em thân thiết với bọn họ là nói xấu người khác.
*Danh viện: tiểu thư nhà quyền quý, giàu có.
*Thân thành: viết tắt của thành phố Thượng Hải.
Hình như cũng không khó lắm.
Du Nhạc hít một hơi sâu, đang định chuẩn bị thực hành, lại nhìn thấy chiếc ghế ở trước mắt đã có người vừa ngồi xuống.
Điều đầu tiên nhìn thấy là mái tóc dài của cô ấy, tấm vải sa tanh được vắt sang một bên, lộ ra khoảng lưng trắng trẻo kiều diễm, sau đó là góc mặt, đôi mày lá liễu, da trắng môi đỏ, tựa như lộ ra dáng vẻ của yêu nữ xinh đẹp. Chỉ một góc ảnh thôi, cũng đã đẹp khiến lòng người rung động.
Nhất định là một trong những bạch phú mĩ* của Thân thành rồi! Nói không chừng còn là nhân vật nổi tiếng nào đấy!
*Bạch phú mĩ: chỉ cô gái xinh đẹp, giàu có.
Cơ hội không thể để lỡ được, cô cố gắng lấy lại dũng khí đi đến: “Xin chào.”
Ngoài mong đợi, mỹ nữ vô cùng thân thiện, nhìn cô cười: “Xin chào.”
“Cô có muốn qua đó nói chuyện không?” Du Nhạc nuốt một ngụm nước bọt, chỉ về phía trước cái cây, “Cô có muốn…..cùng đi không?”
“Được nha, bọn họ đang nói đến Bùi Hề Nhược nhỉ,” Cô nhìn nhìn về phía bên kia với bộ dáng đầy hứng thú.
Xem ra là mời đúng người rồi, Du Nhạc cũng trở nên vui vẻ: “Cô cũng biết Bùi Hề Nhược sao? Nghe nói cô ta vô cùng táng gia bại sản, tính tình lại tùy tiện, thay đổi như chong chóng, từng có mấy người chồng chưa cưới liền, nhưng đều bị từ hôn cả rồi.”
Mỹ nữ cười cười, chất chứa ý nghĩ sâu xa: “Đương nhiên là tôi biết rồi. Không chỉ như vậy, tính cách của cô ta còn rất tệ, thường chẳng đặt ai cả mắt cả, là con của nhà giàu mới nổi.”
Ồ? Bát quái có trao có đổi, có vẻ quan hệ cũng trở nên gần gũi hơn chút, trong lòng Nhạc Du rất vui vẻ: “Chẳng trách được mọi người đều rất ghét cô ta, có những người ỷ vào việc mình xinh đẹp, nên muốn làm gì thì làm.”
Hai người nhàn hạ nói chuyện, cùng đi về phía khu nghỉ dưỡng. Đi được vài bước, Du Nhạc đột nhiên nghĩ ra một điều: “Đúng rồi, tôi còn chưa biết tên của cô nữa đó. Tôi là Du Nhạc, gia đình tôi là công ty dược phẩm Du thị. Rất vui được làm quen với cô.”
“Tôi cũng rất vui”, mỹ nữ lịch sự đáp lại, nhìn cô cười: “Bùi Hề Nhược.”
???
Du Nhạc ngẩn người, vài giây sau mới kịp phản ứng, bàn tay đang giơ ra một nửa bỗng ngừng lại, không thể tin được mà nhìn cô gái ở trước mắt.
Cô ấy chính là Bùi Hề Nhược?
Cô nói xấu chính mình cũng nhiệt tình đến vậy sao?
Bùi Hề Nhược không có cảm xúc gì với phản ứng của cô ta, tiện tay lấy chiếc quạt được đặt ở trên bàn, mở ra phất phất, cười cười đi về phía nhóm tiểu thư bên kia.
—-
“Trời ơi, Tiên Tiên, cơn gió nào đưa cậu đến đây vậy?” Bùi Hề Nhược vừa xuất hiện, có một người chị em liền đi đến cho cô một cái ôm giả trân, khen ngợi: “Bạn yêu của tớ, hôm nay cậu thật xinh đẹp.”
“Cậu sao lại nói như vậy, Tiên Tiên của chúng ta có hôm nào mà không xinh đẹp chứ?”
“Tiên Tiên, bộ đồ hôm nay cậu mặc thật đẹp, cây quạt này cũng thật đặc biệt, ở đâu ra vậy?”
Bùi Hề Nhược nhìn về phía chiếc bàn được bày đồ, nhoẻn miệng cười: “Lấy ở bên đó.”
Một chiếc quạt lụa màu trắng, trên thân quạt có dòng chữ được viết bằng mực đen ‘đẹp như tiên nữ’, mặt còn lại là ‘ngàn ly không gục’. Là đạo cụ chụp ảnh mà người phụ trách tổ chức tiệc tối nay chuẩn bị.
“Đây đúng là miêu tả cậu mà, quá là hợp luôn.” Chị em kia dán vào người cô, giương cây gậy tự sướng lên, Bùi Hề Nhược phối hợp mở chiếc quạt gấp ra, nở nụ cười.
“Tiên Tiên, tớ đăng lên vòng bạn bè nha.”
“Được thôi.”
Ở bên cạnh bức tường, Du Nhạc nghe được cuộc đối thoại, mặt đầy dấu hỏi???
Vừa rồi, cô ta còn tưởng sẽ có một màn mưa máu gió tanh xảy ra, nhưng lại ngoài dự đoán, cô ta vẫn nên là trốn về vị trí ban đầu.
Ai mà biết được sau khi bát quái đã kết thúc, đám lửa chỉ còn lại tro tàn, đám người chị em giả trân này vẫn cứ tiếp tục cầm kịch bản diễn tiếp, mọi người lại trở thành chị em tương thân tương ái.
Hào môn đúng là, rất thâm sâu mà!
Bùi Hề Nhược ở đây, đương nhiên không thể tiếp tục nói về cô được.
Lâm Phỉ Nhi lại nghĩ ra thứ mới: “Đúng rồi, các cậu có nhớ Thẩm Tích không, gần đây cuộc sống của cô ấy chẳng dễ dàng gì. Cô ấy và chồng không phải là đã đi lĩnh chứng từ lâu rồi đúng không, chỉ thiếu chưa tổ chức hôn lễ thôi, kết quả tiểu tam đột nhiên dẫn theo con riêng tìm đến cửa nhà luôn.”
“Á….sau đó thì sao?”
“Sau đó liền ly hôn rồi, Thẩm gia mắng chửi Thẩm Tích không có bản lĩnh, có mỗi người đàn ông cũng trông không xong, tống cô ấy ra nước ngoài rồi.” Lâm Phỉ Nhi nói xong, đợi mọi người bày tỏ ý kiến như thường lệ.
“Khi đó cô ấy cũng chẳng có qua lại gì với chúng ta, sau đó gả lên cao như vậy, mọi người đều rất ngưỡng mộ nữa đấy. Sao bây giờ lại thảm như vậy chứ, thật đáng thương.”
“Có ai có phương thức liên lạc của cô ấy không, chúng ta hỏi xem cô ấy có cần giúp đỡ gì không.”
Trước đây ở trường hợp như thế này, Bùi Hề Nhược rất ít lên tiếng.
Hôm nay lại không giống với bình thường.
Cô nhè nhẹ phất phất chiếc quạt, “Thật trùng hợp, tớ vừa quen biết một người bạn của Thẩm gia. Theo như cô ấy nói, Thẩm Tích với chồng trước của cô ấy chỉ là hữu danh vô thực, sau khi ly hôn liền tự do tự tại, đợt trước còn có người tặng cho cô ấy một chiếc du thuyền nữa.”
Lâm Phỉ Nhi: “……..”
Một đám chị em plastic chờ để chế nhạo Thẩm Tích: “…..”
Đám tiểu thư này không phải bận rộn công việc, bình thường tụ họp, đều lần lượt trở thành người mở đầu chuyện bát quái, vốn dĩ còn muốn nhân cơ hôi này dẫm đạp Thẩm Tích xưa nay vẫn luôn kiêu ngạo, nào ngờ lại bị phản bác.
Bùi Hề Nhược nhìn qua biểu cảm của mấy người kia, đưa ra kết luận nhỏ: “Vì vậy, ăn dưa phải ăn cho toàn vẹn, còn phải theo kịp thời đại nữa. Không ăn dưa cũ, đến paparazzi cũng không thèm ăn.”
Ý gì đây? Mấy người Lâm Phỉ Nhi lần lượt nhìn nhau.
Là nói bọn họ không bằng cả paparazzi sao, hay là nói bọn họ đã ăn nhầm dưa rồi?
Bùi Hề Nhược nhàn nhã nhìn bọn họ, cũng không nói gì thêm.
“Tớ đang tự hỏi cậu ở đâu được chứ.” Một giọng nói truyền đến, sau đó, Giản Tinh Nhiên ngồi xuống bên cạnh cô, “Thì ra là cậu tìm chị em cùng chơi rồi――này, túi vừa rồi cậu làm rơi trên xe tớ này.”
“Không phải cậu đã về rồi sao?” Bùi Hề Nhược chớp chớp mắt. Giản Tinh Nhiên không có hứng thú với những bữa tiệc như thế này.
“Nhìn thấy túi xách, tiện tay quay lại đưa cho cậu.” Giản Tinh Nhiên nói xong, hạ giọng xuống nói thầm vào tai cô, “Cùng với bọn họ có gì vui chứ, bốn người phụ nữ tám chiếc váy, diễn kịch cung tâm kế à?”
Bùi Hề Nhược mở chiếc quạt che miệng, hạ giọng nói: “Có thể nghe bát quái đó. Nhân tiện thăm dò một chút vị hôn phu tiếp theo của tớ có điểm sơ hở gì có thể nắm thóp được không.”
Giản Tinh Nhiên nhíu mày: “Cậu có nhớ được bộ dạng của anh ta không?”
Hai người lặng lẽ nói chuyện, Lâm Phỉ Nhi nhìn ở trong mắt, một cỗ ghen tỵ bỗng nổi lên.
Sao Bùi Hề Nhược vận mệnh lại tốt đến như vậy được chứ, bạn thân là người thừa kế gia tộc, bản thân cũng nắm cổ phần của công ty, mỗi năm cũng nhận được không ít hoa hồng, tiêu tiền như nước.
Đem ra so sánh, mấy người bọn họ tự nhận là đời nhà giàu thứ mấy, dòng dõi thư hương*, nhìn cũng có vẻ này nọ, nhưng trên thực tế còn kém xa nhà giàu mới nổi kia.