
Nhật Ký Mối Tình Đầu Ở Italy
Giới thiệu truyện
Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ hay online. Truyện Nhật Ký Mối Tình Đầu Ở Italy là một đọc truyện online hay nhất của tác giả Thảo Đăng Đại Nhân sáng tác thuộc thể loại Ngôn tình, Đồng nhân, Ngọt Sủng, với diễn biến, nội dung truyện rất hấp dẫn và cuốn hút. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới đầy sự sáng tạo mới lạ, những tình tiết đặc sắc, giúp bạn có những trải nghiệm thích thú, mới lạ hơn.
Truyện Chữ Truyện Nhật Ký Mối Tình Đầu Ở Italy được cập nhật nhanh và đầy đủ nhất tại TruyenChu. Bạn đọc đừng quên để lại bình luận và chia sẻ, ủng hộ TruyenChu ra các chương mới nhất của truyện Truyện Nhật Ký Mối Tình Đầu Ở Italy.
Editor: Lữ
Beta: An Hiên
6.1.2017
Mối tình đầu của tôi tên là Linh kun (1), yêu đương thắm thiết đến nay cũng đã được sáu năm. Từ thuở thiếu thời đến khi tôi thành niên, từ cái tuổi ngây ngô không biết yêu là gì đến khi đủ lông đủ cánh, biết thế nào là cái nóng lạnh của đạo lý đối nhân xử thế.
(1) Kun: Cách gọi thân mật trong tiếng Nhật, kun là hậu tố sau tên con trai. Giống F kun trong truyện Anh không thích thế giới này anh chỉ thích em của tác giả Kiều Nhất.
Sở dĩ gọi là Linh kun vì trong tên anh có mẫu tự L, con người lại đơn thuần như một tờ giấy trắng, biệt danh là Zero.
Tôi còn nhớ lần đầu gặp Linh kun là tại lớp tiếng Ý.
Khi ấy còn chưa quen với cuộc sống ở nước ngoài, cũng chưa thạo tiếng nên mới đặc biệt tham gia lớp học bổ túc ngôn ngữ.
Lớp học bổ túc do các nữ tu và cha xứ yêu văn hóa Trung Hoa mở, các thầy cô là người Ý, cho nên sẽ mời thêm những người Trung Quốc am hiểu tiếng Ý làm trợ giảng phiên dịch, Linh kun là một trong số những người đó.
Ngày đầu tiên đi học gặp một giáo viên người Ý, tôi lập tức cảm thấy bối rối. Trong lúc đang suy nghĩ nên làm thế nào để hiểu mấy từ ngữ nước ngoài kia, Linh kun cứ thế xuất hiện trong tầm mắt tôi... Tôi nhớ láng máng anh mặc áo tay dài màu trắng, quần jeans, một tay chống lên khung cửa thở dốc: "Xin lỗi, tôi đến trễ."
Vì ngược sáng nên tôi không thể nhìn rõ khuôn mặt của Linh kun, chỉ là giọng nói của anh rất dễ nghe, ấn tượng cho đến tận bây giờ.
1,
Sức khỏe tôi không được tốt, nhẹ thì đau đầu ho khan, nặng thì sốt cao liệt giường.
Vì thế Linh kun vô cùng khắt khe về phương diện ăn uống của tôi... Ví dụ như tuyệt đối không được ăn nhiều đường, bây giờ cũng có rất nhiều người trẻ tuổi bị bệnh tiểu đường, nhất định phải uốn nắn ngay từ nhỏ, hoặc ví dụ như không được ăn quá nhiều snack và uống nước có ga, dạ dày tôi không được tốt, rất dễ bị viêm dạ dày, nếu tiếp tục thì sẽ biến thành ung thư cũng không chừng, còn thực phẩm ướp muối thì cấm tiệt, những loại đồ ăn như mì xào tương đậu bỏ vỏ dứt khoát không được ăn.
Cho nên tuổi già của tôi... À không, là tuổi trẻ của tôi khá thảm thương, mỗi giây mỗi phút đều phải ăn kiêng.
Có lần, tôi ăn cơm ở nhà Linh kun, vì tôi thích ăn chua cay nên dè dặt kéo áo Linh kun, thỏ thẻ: "Em muốn thêm một ít giấm."
"Em cảm thấy mình có thể ăn không?" Hôm qua tôi vừa đến gặp bác sĩ gia đình mua thuốc đau dạ dày, chắc hẳn Linh kun cho rằng vì sao tôi còn có mặt mũi để lên tiếng nên giận dữ cười khẩy.
"Thì chút xíu, một xíu xiu thôi." Tôi lại cúi gằm mặt lên tiếng.
Mẹ Linh kun không nhịn được, đau lòng thốt lên một tiếng: "Ăn một chút giấm có sao đâu? Sao cứ cấm con bé ăn làm gì!"
Linh kun liếc mắt nhìn tôi, đại khái là cảm thấy tôi đặc biệt cố tình, rất biết nắm bắt tình hình, có lòng bày ra dáng vẻ đáng thương trước mặt mẹ của anh để xin ăn giấm. Nhưng mà chẳng có tác dụng gì cả, Linh kun càng nghiêm khắc hơn, ngay cả mấy lời mẹ anh nói cũng vô ích.
"Thế thì một chút thôi nhé, rồi tháng sau cũng đừng hòng nghĩ đến việc động vào nữa."
"..." Tôi khổ sở không nói nổi, chỉ có thể gật đầu.
Nhưng trên thực tế, trong lòng tôi đang gào thét: "Phật cao một thước đạo cao một trượng (2), anh cho rằng em dễ đi vào khuôn khổ thế sao?"
(2) Phật cao một thước đạo cao một trượng: Ý chỉ khi càng đạt được thành tựu thì càng gặp những chướng ngại lớn hơn.
2,
Độ cố chấp của tôi đối với đồ ăn vặt không phải là thứ người bình thường có thể tưởng tượng được, cho nên để đạt được mục đích thì luôn luôn không từ thủ đoạn nào.
Ngày trước tôi từng giở thói trẻ con với Linh kun, tắt điện thoại rồi kéo anh vào danh sách đen trên QQ, một mình bắt đầu lục tìm đồ ăn vặt trong tủ lạnh. Vì để hàn gắn vết thương tâm hồn mà không từ một thủ đoạn nào, tôi ăn hết một hộp kem, còn có vài bịch kẹo dẻo nữa.
Dù sao trong lúc yêu nhau, mỗi lần ăn vặt đều phải báo cáo với Linh kun, thất tình rồi thì thôi. Thỉnh thoảng trong lúc gọi điện thoại lén ăn vài viên kẹo cũng có thể bị Linh kun phát giác qua giọng nói ngọng nghịu của tôi.
Khoảng ba tiếng đồng hồ sau, trong đầu tôi có thứ lóe sáng, nhớ ra còn một hộp sữa chua mới toanh để trong tủ lạnh nhà Linh kun... Phải làm sao đây? Tôi không phải là kiểu người phí phạm đồ ăn.
Vì vậy, tôi đã nghĩ thông suốt, vội mở điện thoại lên.